Chiều. Đi bộ trên phố.
Chợt thấy một cậu bé, chắc là học sinh lớp 1. Đoán vậy vì bộ đồng phục học sinh và dáng người nhỏ bé, chỉ như trẻ mẫu giáo.
Mang trên lưng một cái ba lô căng phồng, ôm trước ngực một cái hộp gì đó và trong tay cầm một cái túi áo đi mưa, em đi khá nhanh, len lỏi giữa những hàng quán và xe máy dựng ngổn ngang trên hè.
Đến bùng binh lớn. Giờ tan tầm xe cộ nườm nượp. Cậu bé tiến đến gần một người bảo vệ ngân hàng cạnh đó và hỏi "Chú đưa con sang đường với!".
Đi cùng hướng, hắn tiến lên bảo "Con đi với chú!". Sang bên kia đường, em ngẩng đầu lên nói "Con cám ơn chú!".
Tự nhiên hắn thấy nhói trong lồng ngực, sao những chuyện rất đỗi bình thường lại hiếm hoi làm vậy ...
Thứ Ba, 27 tháng 1, 2015
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét