Hình như hồi trước có bộ phim hay vở kịch gì đó mang tiêu đề như vậy (?!).
Lịch sử loài người, vốn được lấp đầy bởi những cuộc chiến, chém giết lẫn nhau mà mục đích không gì khác hơn là giành quyền sở hữu, không lãnh thổ thì bạn tình, không của cải vật chất thì danh vọng. Hắn ngờ rằng, chẳng có loài động thực vật nào khác mà sự tranh giành nội bộ trong đồng loại lại ác liệt dã man như loài người.
Nhân có chuyện ở xứ kia ồn ào tranh nhau mấy chữ giáo sư với lại phó giáo sư.
Hội đồng này nọ chắc đi chết luôn nếu biết giáo sư tiến sĩ công ty hắn (nói nhỏ thôi, dĩ nhiên, do các phó thường dân tự phong).
Nghiệm ra rằng, nhà nước nên đăng ký bản quyền - độc quyền một số từ ngữ nhạy cảm, kiểu "quốc doanh", "nhà nước", "ưu tú", "nhân dân", vân vân và vân vân, ... (đố nhân dân nào dám tự phong cho mình là gì đó nhân dân hihi). Thế là xong.
Của Caesar trả lại cho Caesar. Như những hoà thượng quốc doanh đấy thôi. Bây giờ nhà nước cứ phong giáo sư phó giáo sư quốc doanh còn mặc kệ giáo sư cho thằng dân tự xử.
Xưa có câu "danh bất chính ngôn bất thuận", mà danh, đâu phải ở chữ ...
Thứ Tư, 23 tháng 9, 2015
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét