VTV dành cả một thời lượng kha khá đưa tin Micheal Jackson qua đời.
Báo chí, mạng miếc viết cũng nhiều.
Rằng gone too soon.
Và về nhiều kỳ quặc của MJ. Những chuyện này thì nhiều lắm. Kể cả cái chết bất ngờ, rồi người ta cũng sẽ còn bàn tán ...
***
Nhớ ngày mình còn học phổ thông. Thời mà âm nhạc chỉ được "nghe nói" chứ chẳng mấy được "nghe".
Nói về những cái tên: ABBA, Money M, Modern Talking. Thêm chút nữa thì có Micheal Jackson, Madonna. Chấm hết. Ah, họa chăng có thêm Beatles.
Nên tình cờ được nghe 2 bài của Modern Talking (You're my heart, you're my soul và You can win if you want) thì giai điệu ấy đóng sâu vào đầu mình. Sau này có đi đâu vẫn thích. Nhiều người chê giai điệu bài nào của nhóm này cũng như nhau.Thì vẫn cứ thích.
Vào đại học. Nhớ mãi hôm xem tv, bài trượt băng nghệ thuật của Katarina Witt. Nữ hoàng trên băng người Đức xinh đẹp, vô địch châu Âu hình như tới 6 lần. Nhớ là mình rất ấn tượng với cả bài nhạc. Mới hỏi tụi bạn thì được biết đó là bài Bad của MJ.
Thôi, bây giờ thì mặc ai nói gì thì nói. Mình nghe Bad đây. Thriller, Billie Jean nữa.
Cả We are the world ...
Chủ Nhật, 28 tháng 6, 2009
Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2009
?
Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn ...
Buồn ở đây là buồn chuyện cái gọi là những áng văn bất hủ của các cô tú cậu tú.
Các báo "lề phải" vẫn chen nhau đăng. Như để cười tập thể. Như đánh hội đồng ai đó.
Cười chưa đủ. Họ đăng thêm: "tôi có thể "yêu" chồng năm lần một ngày", ... Thiện tai, thiện tai. Phóng viên này mà đi thi chắc thêm không ít những áng văn bất hủ?
Mắng mỏ con trẻ. Cùng số, họ đăng chuyện thầy cô bài bạc, gian lận luận văn ... Ô hô, ai tai. Chẳng hóa "oan có đầu, nợ có chủ"?
Có trò ấy, chẳng phải từ những thầy ấy sao?
Một năm chín tháng (dạy, học) thế nào? Để dồn mấy ngày (gọi là thi) như thế?
Buồn ở đây là buồn chuyện cái gọi là những áng văn bất hủ của các cô tú cậu tú.
Các báo "lề phải" vẫn chen nhau đăng. Như để cười tập thể. Như đánh hội đồng ai đó.
Cười chưa đủ. Họ đăng thêm: "tôi có thể "yêu" chồng năm lần một ngày", ... Thiện tai, thiện tai. Phóng viên này mà đi thi chắc thêm không ít những áng văn bất hủ?
Mắng mỏ con trẻ. Cùng số, họ đăng chuyện thầy cô bài bạc, gian lận luận văn ... Ô hô, ai tai. Chẳng hóa "oan có đầu, nợ có chủ"?
Có trò ấy, chẳng phải từ những thầy ấy sao?
Một năm chín tháng (dạy, học) thế nào? Để dồn mấy ngày (gọi là thi) như thế?
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)