Thứ Bảy, 16 tháng 6, 2012

Hè và mưa


Tối hè đặc quánh.

Chiều qua mình bỏ một cuộc nhậu. Thế mà không hiểu sao, về đến nhà đầu như đeo đá.

Thậm chí không kịp đánh răng, thả người xuống nệm.

Và quên trời.
Và quên đất.



Sáng dậy như bình thường. Khoảng 5h30.

Hè đã rạng.

Nhìn thấy những hạt nước rơi rơi trên tấm kính che giếng trời.

Vẩn vơ nghĩ:

Ah, cơn mưa không đủ lớn để thức mình dậy trong đêm.

Trong nhà vẫn oi nồng khí hạ.

Ra ngoài. Gió trời dường như cũng dịu được một phần.


Đạp xe trên đường buổi sáng.

Rải rác lại những giọt nước, rơi, rơi.

Không biết có từ trời.
Hay từ những tầng lầu, tán lá.
Qua đêm sót lại.


Lại vẩn vơ.

Tại thấy phố bơ phờ.

Chẳng lẽ chút mưa khiến đời vắng hẳn?

Hoá ra chỉ vì cúp điện.

Sáng thứ Bảy mà thôi.


Làm việc xong rồi.

Giờ ngồi nhà thấy bình yên lạ.

Mặc ngoài kia, thực ra trời không tầm tã.

Chỉ cỡ sụt sùi ...