Thứ Hai, 25 tháng 1, 2016

Lạnh

Lạnh và buồn.

Xem một phim ... buồn và lạnh.

Hay chính xác hơn là phim làm cho hắn buồn và lạnh.


Càng về già, người ta càng có ít cơ hội để quyết định một điều gì, vì vậy hãy biết ơn (và ơn trời đừng hối tiếc) những quyết định của chính mình hồi trẻ ...



Thứ Sáu, 22 tháng 1, 2016

Cuối năm (tt)

Trốn nhậu về ... viết nhật chí hehe.

Thực chất hắn uống không mấy, vì thực đơn là Absolut vodka. Nhưng càng về cuối càng có nhiều người tìm đến đòi 100% với hắn. Do những ân oán giang hồ nhiều nhiều năm về trước. Bởi thế ... bèn đánh bài chuồn.

Cũng có một điểm vui (?!) là lớp trẻ nổi lên nhiều nên người được quan khách biết đến như hắn trở nên ... ít. Hay chỉ tại một giây phút yếu lòng mà hắn để mình trở lại trường lợi danh vốn đã bao năm cố tránh nên mới khiến nhiều người bất ngờ?!



Ngoài ra, hôm nay có vẻ là một ngày tài lợi, khi vừa nhận được lương bổ sung vừa đòi được một phần nợ đầu tiên.

Khoản nợ đã khiến hắn vô cùng mệt mỏi. Nhưng vẫn không khỏi chạnh lòng khi thấy tên người đứng ra chuyển tiền là con gái lớn của anh chị. Ngày hắn đến chơi nhà anh chị lần đầu tiên cách nay đã hơn 20 năm, còn là một cô bé con đen nhẻm nghịch như con trai và chưa vào lớp 1 ...

Thứ Năm, 21 tháng 1, 2016

Cuối năm

Trưa nay đi đám cưới. Đồng nghiệp trẻ ở công ty lấy vợ.

Lúc mọi người nghểnh cổ ngắm cô dâu, tự nhiên hắn nhớ câu trong phim 27 dresses :-) Thank to bạn Gúc:

When the bride comes in and she makes her giant grand entrance, I like to glance back at the poor bastard getting married. Cause even though I think he’s an idiot for willingly entering into the last legal form of slavery, he always looks really, really happy.

Hihi.


Uống ít bia mà đau đầu. Tối qua còn làm đêm. Mai tổng kết công ty. Mốt tất niên N.

Năm hết Tết đến. Haiz.


Ly nở sớm.



Thứ Sáu, 8 tháng 1, 2016

Diệp Vấn 3

Hắn đi xem Diệp Vấn 3, chỉ tại một mùa phim đáng chán không có chọn lựa nào hay.

Thực ra cũng không phải bài Hoa gì, nhưng hơi chán các kiểu lên gân dân tộc Đại Hán. Hoá ra xem được, không có gì đến nỗi quá lố. Chủ yếu đề cao võ thuật, có chăng là quảng cáo cho môn phái Vịnh Xuân.


Không biết có phải vì thứ Tư mà rạp kín chỗ?

Các màn tranh tài, đấu tay đôi, đánh côn đồ, ... khá đẹp. Đặc biệt pha với tay người Thái, và nhất là với Mike Tyson. Chung Tử Đơn làm nên một đại tông sư nén mọi sóng gió xuống dưới một bề mặt tĩnh lặng. Cơn sóng mạnh nhất chực trào ra lại là khi đánh tập với người gỗ để cho vợ xem.



:-)

Thứ Ba, 5 tháng 1, 2016

Lan man đầu năm

Nhớ hồi đó hắn lún hơi sâu vào giáo dục. Đại học. Chương trình thì sao chép (được phép) của người ta rồi. Sắm sanh cơ sở vật chất cũng không phải quá là vấn đề. Tới nhân sự thì kẹt.

Người ta ưu tiên tuyển giảng viên từ các trường khác, đặng tạo luồng gió mới. Ta thì cứ tại chỗ mà mần, thế hệ sau là học trò thế hệ trước, đến nói to còn không dám. (Lạ là ngành giáo dục lại luôn dạy Darwin như đúng rồi!?).


Rồi làm công ty cũng thế. Người ta mỗi người đến từ mỗi nơi, chung một mục đích mà thành. Mình cứ quen nhau hội lại, chả biết "cùng" nhau đi về đâu. Người ta chung tương lai, mình chung quá khứ.

Xem phim thấy tụi Mỹ mới đầu cãi nhau như mổ bò, có những thằng tưởng chỉ chực giết nhau. Thế mà chỉ vì mỗi người đều có lợi, chúng hợp tác. Mà lại có sức mạnh, vì mỗi thằng mỗi khác.

Ta thì có vẻ thân thiết lắm. Nhờn nhợt giống nhau. (Ấy thế mà lại có câu "mất lòng trước được lòng sau" kia đấy!). Giả sử thực có muốn làm gì thì chắc cũng khó, vì như nhau cả. Tốt thì không đặc sắc mà sai thì nhân lên nhiều lần.



Gốc vấn đề là, theo hắn, chỉ tại không có tham vọng.

Giờ thì, cá nhân hắn cũng đã cạn tham vọng từ lâu. Sau nhiều năm đóng vai "kẻ khó chịu" hihi.

Công việc, sao cũng được. Biết không được tốt nhưng mọi người muốn thế thì tuỳ. Sản phẩm làm ra gớm chết, biết trước thế nhưng đổ rằng "lực bất tòng tâm".

49 đang qua 53 sắp tới hehe.