Ca trực có khách. Như thường lệ, hắn không ra mặt tiếp loại khách này. Nên cũng không rõ những ai trong đoàn tuỳ tùng đông đảo đi theo. Một gã thứ trưởng nào đó.
Có một điểm cộng là gói quà to tướng để lại, hihi. Rượu trà bánh kẹo.
Ngày mai kế hoạch huấn luyện bị hoãn. Không có xe. Do bận đưa đón khách.
Dường như công ty quản lý bay đang trở thành một công ty tổ chức sự kiện (!?).
Nguyên nhân hay hệ quả (?), của việc "không bị/được cổ phần hoá". Lỗ thủng của cái bị ngân sách đây ...
Thứ Hai, 29 tháng 8, 2016
Thứ Bảy, 20 tháng 8, 2016
Lo sợ
Theo Cổ học tinh hoa:
QUÍ NHỜI NÓI
Vua nước Tấn đi chơi thuyền. Các quan theo hầu đông đủ cả.
Vua hỏi: "Loan Doanh ta đã cấm cố một nơi, con là Loan Phường trốn chạy ra ngoại quốc. Có ai biết Loan Phường giờ ở đâu không?"
Các quan yên lặng không ai giả nhời.
Người lái thuyền tên là Thanh Quyên buông tay chèo, đứng dậy, thưa rằng:
"Nhà vua hỏi Loan Phường làm gì?"
Vua nói: "Từ khi ta đánh được họ Loan đến nay, nghe họ Loan người già chưa chết hết, người trẻ đã nhớn lên. Ta lo họ phục thù, cho nên ta mới hỏi."
Thanh Quyên nói: "Nếu nhà vua khéo sửa sang chính sách nước Tấn, trong được lòng quan, ngoài được lòng dân, thì dù cho còn con nhà họ Loan mà làm gì được nhà vua. Nhưng nếu nhà vua không sửa sang chính sách nước Tấn, trong mất lòng quan, ngoài mất lòng dân, thì ngay những người ngồi trong thuyền này, ai cũng là con nhà họ Loan cả."
Vua khen: "Ngươi nói phải lắm."
(Rồi sáng hôm sau cho đòi Thanh Quyên đến, ban cho một vạn mẫu ruộng.
Thanh Quyên từ không nhận.
Vua nói: "Lấy một vạn mẫu ruộng ấy đổi lấy một nhời nói kia, kể ra nhà ngươi còn thiệt mà quả nhân còn lợi nhiều, nhà ngươi cứ lấy."
Ấy người đời cổ quí nhời nói như thế đấy.)
Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2016
Nghiệp
2 quan đầu tỉnh bị bắn chết. Nhiều người hả hê.
Lại nhiều người phê phán những kẻ hả hê. Rằng tự bao giờ người ta vui mừng trước cái chết của đồng loại?
Đáng sợ? Nhưng bây giờ mới sợ e rằng quá muộn.
Có bạn trẻ nói rất đúng rằng, chính những hành động ấy đang tạo nghiệp. Song, có thể bạn ấy chưa biết rằng, đó cũng đã là nghiệp rồi.
Lại nhiều người phê phán những kẻ hả hê. Rằng tự bao giờ người ta vui mừng trước cái chết của đồng loại?
Đáng sợ? Nhưng bây giờ mới sợ e rằng quá muộn.
Có bạn trẻ nói rất đúng rằng, chính những hành động ấy đang tạo nghiệp. Song, có thể bạn ấy chưa biết rằng, đó cũng đã là nghiệp rồi.
Thứ Năm, 18 tháng 8, 2016
Học đại
Cháu vào đại học. Mừng cho nó.
Nhớ lại một thời thi đỗ đại học được xem là thành tích lớn lao. Không lạ, truyền thống rồi. Xem sử xưa thường thấy chép ông nọ ông kia thi đỗ trạng nguyên bảng nhãn thám hoa nhân tài tuyệt học. Rồi sau đó làm gì thì không thấy chép (?!).
Nhưng xưa vẫn còn đỡ, vì chính những người có học đó được bổ làm quan, lo việc cho dân cho nước. Nay thì khác, tốt nghiệp đại học thất nghiệp nhan nhản ngoài đường. Thế mà vẫn sống chết cố chen cho được một tấm bằng, thường khi có bằng chưa hẳn có kiến thức. Không hổ danh dân tộc hiếu học vậy (!?).
Bộ học mở ra không biết bao nhiêu trường, tự tổ chức kỳ thi xếp hạng con dân, thật biết tự cung tự dưỡng (!). Con dân lĩnh điểm xếp hạng, răm rắp chọn trường chọn lớp vừa tài vừa (túi) tiền. Nào đâu ước mơ đam mê sở thích (?).
Con nhà trung lưu được ba mẹ cuống cuồng lo kiếm phòng trọ tiện nghi. Giá như chúng biết chút tự lập tự kiếm lấy. Giá như chúng biết chọn cơ hội sống cùng bè bạn nâng cao kỹ năng sống cộng đồng. Bảo sao kỹ sư cử nhân đến cả giữ vệ sinh chung cũng còn không biết, nói chi tới biết nhường nhịn học hỏi lẫn nhau.
Dân tộc đi về đâu, tưởng không cần phiền đến Trạng Trình nữa ...
Nhớ lại một thời thi đỗ đại học được xem là thành tích lớn lao. Không lạ, truyền thống rồi. Xem sử xưa thường thấy chép ông nọ ông kia thi đỗ trạng nguyên bảng nhãn thám hoa nhân tài tuyệt học. Rồi sau đó làm gì thì không thấy chép (?!).
Nhưng xưa vẫn còn đỡ, vì chính những người có học đó được bổ làm quan, lo việc cho dân cho nước. Nay thì khác, tốt nghiệp đại học thất nghiệp nhan nhản ngoài đường. Thế mà vẫn sống chết cố chen cho được một tấm bằng, thường khi có bằng chưa hẳn có kiến thức. Không hổ danh dân tộc hiếu học vậy (!?).
Bộ học mở ra không biết bao nhiêu trường, tự tổ chức kỳ thi xếp hạng con dân, thật biết tự cung tự dưỡng (!). Con dân lĩnh điểm xếp hạng, răm rắp chọn trường chọn lớp vừa tài vừa (túi) tiền. Nào đâu ước mơ đam mê sở thích (?).
Con nhà trung lưu được ba mẹ cuống cuồng lo kiếm phòng trọ tiện nghi. Giá như chúng biết chút tự lập tự kiếm lấy. Giá như chúng biết chọn cơ hội sống cùng bè bạn nâng cao kỹ năng sống cộng đồng. Bảo sao kỹ sư cử nhân đến cả giữ vệ sinh chung cũng còn không biết, nói chi tới biết nhường nhịn học hỏi lẫn nhau.
Dân tộc đi về đâu, tưởng không cần phiền đến Trạng Trình nữa ...
Thứ Ba, 16 tháng 8, 2016
Cũ mới
Hôm nay đội cúng rằm tháng Bảy. Đã thành thông lệ hàng năm từ lâu lắm rồi.
Năm nay có cái mới. Hai mâm cho hai trạm.
Và mới nữa là các nhân viên tập sự. Đặc điểm đầu tiên: toàn giàn giáo ngon lành. Trẻ, khoẻ, cao, to. Uống tốt, hihi.
Năm nay có cái mới. Hai mâm cho hai trạm.
Và mới nữa là các nhân viên tập sự. Đặc điểm đầu tiên: toàn giàn giáo ngon lành. Trẻ, khoẻ, cao, to. Uống tốt, hihi.
Chủ Nhật, 14 tháng 8, 2016
Chí ...
Đầu tiên cứ phải chửi phát: đ.m. mấy thằng tàu!
Mấy thằng tàu đáng ăn chửi ở đây là mấy thằng hắc-cơ rảnh rỗi sinh nông nổi đi "hắc" vào hệ thống máy vi tính nào đó của ngành hàng không xứ thiên đường. Phải mà chúng có hắc vũ khí hạt nhân ở đâu đó làm chết nhiều vạn người đi nữa thì dân xứ vina cũng kệ mẹ chúng. Hoặc, dân vina xứ sẽ vô cùng quan ngại ... bàn cãi văng nước bọt bên ly cà phê sáng hay trong quán nhậu chiều. Rứa rồi cũng xong rồi thôi. Cơ mà tức. Tại chúng nó mà hắn bị cắt in-tẹc-nét hết mấy ca trực liền.
Mí lại, gì thì gì, cũng phải cất tiếng lảnh lót chửi dăm câu cho nó sướng cái mồm, và xứng cháu con cụ Chí. Thoạt đầu cụ chửi trời, rồi cụ chửi đời, rồi cụ chửi ... Thôi nói nữa e phạm huý hehe.
Mà, chửi như cụ Chí mới thật là chửi. Vì, chắc gì thủ phạm đã là mấy thằng tàu? Mà, có là thằng tàu thằng thuyền nào đó gây ra đi nữa, thì, ta cũng phải có làm sao chúng nó mới dám chiêm bao làm vậy?
Túm lại, tiên sư mấy anh tàu, chửi thêm phát nữa.
Tại, mấy anh í còn bẩu những gì gì mà tiên trách kỷ hậu trách nhân ...
Mấy thằng tàu đáng ăn chửi ở đây là mấy thằng hắc-cơ rảnh rỗi sinh nông nổi đi "hắc" vào hệ thống máy vi tính nào đó của ngành hàng không xứ thiên đường. Phải mà chúng có hắc vũ khí hạt nhân ở đâu đó làm chết nhiều vạn người đi nữa thì dân xứ vina cũng kệ mẹ chúng. Hoặc, dân vina xứ sẽ vô cùng quan ngại ... bàn cãi văng nước bọt bên ly cà phê sáng hay trong quán nhậu chiều. Rứa rồi cũng xong rồi thôi. Cơ mà tức. Tại chúng nó mà hắn bị cắt in-tẹc-nét hết mấy ca trực liền.
Mí lại, gì thì gì, cũng phải cất tiếng lảnh lót chửi dăm câu cho nó sướng cái mồm, và xứng cháu con cụ Chí. Thoạt đầu cụ chửi trời, rồi cụ chửi đời, rồi cụ chửi ... Thôi nói nữa e phạm huý hehe.
Mà, chửi như cụ Chí mới thật là chửi. Vì, chắc gì thủ phạm đã là mấy thằng tàu? Mà, có là thằng tàu thằng thuyền nào đó gây ra đi nữa, thì, ta cũng phải có làm sao chúng nó mới dám chiêm bao làm vậy?
Túm lại, tiên sư mấy anh tàu, chửi thêm phát nữa.
Tại, mấy anh í còn bẩu những gì gì mà tiên trách kỷ hậu trách nhân ...
Thứ Ba, 2 tháng 8, 2016
Tản mạn đầu tháng Tám
Hay nói đầu tháng Bảy cũng được, vì ngày mai đã là mùng Một tháng cô hồn.
Mấy ngày qua công ty hắn có 02 sự kiện ớn, à quên, lớn.
Ngày 31/7: lễ khánh thành trạm RD ST 2. Đúng kiểu rình rang kinh điển quan khách dập dìu. Hắn cười: làm nhà hết 3 ăn mừng tân gia hết 7. Và cũng đúng kinh điển: người thực làm không mấy ai được dự cuộc náo nhiệt (trừ việc dọn vệ sinh ban đầu và dọn đống rác để lại).
Ngày 1/8: hội nghị kỹ thuật tổng công ty. Tưởng cũng "kinh điển": những người thực sự làm kỹ thuật không mấy ai được tham gia. Sáng nay giao ca tình cờ gặp nguyên đám lên thăm quan trạm mới: hoá ra hắn làm kỹ thuật hơn 20 năm, nay gặp gần 100 yếu nhân kỹ thuật mà ... không thấy ai quen mặt. Xem chừng những kẻ cùng thời cũng đã ngán ngao. Hắn đùa mấy đồng nghiệp trẻ có năng lực: nếu tụi mày phải trình bày tham luận trước những gương mặt kia thì liệu có hứng thú để nói chăng?
Không liên quan gì các sự kiện kể trên song hắn cũng cảm thấy xấu hổ, chỉ biết tự trách mình đã thờ ơ để lũ sâu tràn lên miếng bánh. Ngày hè dường thêm nóng giữa những tháng mang tên các chiến binh La mã nổi danh.
***
Nhận được email của Hội, đề nghị hắn tham gia nhiều hơn, sợ rằng sẽ gặp các dự án khó. Liếc thấy title được đề nghị, senior vice president gì gì đó. Thêm ngao ngán với mấy cái big name này. Trả lời nhẹ nhàng: em cứ lập team theo kế hoạch (câu này hơi đểu vì biết chẳng có kế hoạch nào cả), để anh ra ngoài (không giải thích dài dòng, nếu H hiểu thì lý do chính là câu đá đểu phía trước). Hơi áy náy nên thêm chút, nếu có dự án nào được specified rõ ràng thì anh có thể cân nhắc tham gia.
***
Đang phóng nhanh con ngựa sắt xích nhão với tốc độ cỡ 5km/h trên đại lộ NVL thì vội dừng lại không mấy khó khăn do thấy đèn vàng. Xung quanh vang lên tiếng phanh xe ken két, có người vượt vạch rồi vẫn dừng. May là chưa có ai húc đít ai. Phương trình "vàng = đỏ" của lãnh đạo sáng suốt xem chừng có tính răn đe cao?!?!
Món võ "quyền vina" phát huy uy lực nhất là mấy cú đấm dưới thắt lưng. Cứ nhắm chỗ dân đen lận mấy đồng bạc còm kiếm được mà nhè ...
Mấy ngày qua công ty hắn có 02 sự kiện ớn, à quên, lớn.
Ngày 31/7: lễ khánh thành trạm RD ST 2. Đúng kiểu rình rang kinh điển quan khách dập dìu. Hắn cười: làm nhà hết 3 ăn mừng tân gia hết 7. Và cũng đúng kinh điển: người thực làm không mấy ai được dự cuộc náo nhiệt (trừ việc dọn vệ sinh ban đầu và dọn đống rác để lại).
Ngày 1/8: hội nghị kỹ thuật tổng công ty. Tưởng cũng "kinh điển": những người thực sự làm kỹ thuật không mấy ai được tham gia. Sáng nay giao ca tình cờ gặp nguyên đám lên thăm quan trạm mới: hoá ra hắn làm kỹ thuật hơn 20 năm, nay gặp gần 100 yếu nhân kỹ thuật mà ... không thấy ai quen mặt. Xem chừng những kẻ cùng thời cũng đã ngán ngao. Hắn đùa mấy đồng nghiệp trẻ có năng lực: nếu tụi mày phải trình bày tham luận trước những gương mặt kia thì liệu có hứng thú để nói chăng?
Không liên quan gì các sự kiện kể trên song hắn cũng cảm thấy xấu hổ, chỉ biết tự trách mình đã thờ ơ để lũ sâu tràn lên miếng bánh. Ngày hè dường thêm nóng giữa những tháng mang tên các chiến binh La mã nổi danh.
***
Nhận được email của Hội, đề nghị hắn tham gia nhiều hơn, sợ rằng sẽ gặp các dự án khó. Liếc thấy title được đề nghị, senior vice president gì gì đó. Thêm ngao ngán với mấy cái big name này. Trả lời nhẹ nhàng: em cứ lập team theo kế hoạch (câu này hơi đểu vì biết chẳng có kế hoạch nào cả), để anh ra ngoài (không giải thích dài dòng, nếu H hiểu thì lý do chính là câu đá đểu phía trước). Hơi áy náy nên thêm chút, nếu có dự án nào được specified rõ ràng thì anh có thể cân nhắc tham gia.
***
Đang phóng nhanh con ngựa sắt xích nhão với tốc độ cỡ 5km/h trên đại lộ NVL thì vội dừng lại không mấy khó khăn do thấy đèn vàng. Xung quanh vang lên tiếng phanh xe ken két, có người vượt vạch rồi vẫn dừng. May là chưa có ai húc đít ai. Phương trình "vàng = đỏ" của lãnh đạo sáng suốt xem chừng có tính răn đe cao?!?!
Món võ "quyền vina" phát huy uy lực nhất là mấy cú đấm dưới thắt lưng. Cứ nhắm chỗ dân đen lận mấy đồng bạc còm kiếm được mà nhè ...
Thứ Hai, 1 tháng 8, 2016
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)