Chủ Nhật, 31 tháng 5, 2009
Người (-) Sói
Tại sao lại là Người Sói?
Người - Sói?
1. Giấc mơ cô độc.
Mạnh mẽ.
Loài sói không được xem là loài thú mạnh mẽ nhất (?). Còn có chúa sơn lâm. Còn voi. Còn gấu.
Bản năng.
Phải chăng nó được xem là thú nhất trong các loài thú?
Hay cô độc nhất?
Sói vốn sống theo bầy đàn.
Cô độc giữa đồng loại (!).
2. Giấc mơ yêu thương.
Yếu (không) đuối.
Loài người đầy rẫy những mong ước. Thèm muốn. Khát vọng. Cả ghen tỵ. Cả tham vọng.
Tự ti?
Con người mơ về những năng lực siêu nhiên.
Siêu nhân này đánh nhau cùng siêu nhân khác. Dai dẳng. Bất phân thắng bại.
Lợi thế cho những kẻ yếu nhất (?).
Yếu vì bị lừa lọc. Vì biết yêu thương.
Yếu nhất là mạnh nhất (!?).
Thứ Năm, 28 tháng 5, 2009
Thứ Bảy, 23 tháng 5, 2009
?
Con người ta
Khi ở trên thì thường áp đặt
Khi ở dưới lại dễ phẫn uất, cực đoan
Chẳng phải bất hạnh đã bắt đầu từ đó rồi sao?
Khi ở trên thì thường áp đặt
Khi ở dưới lại dễ phẫn uất, cực đoan
Chẳng phải bất hạnh đã bắt đầu từ đó rồi sao?
Thứ Bảy, 9 tháng 5, 2009
?
Một ngày bàng bạc.
Như để kết thúc một tuần bàng bạc.
Cũng bận rộn với công việc. Mà sao cứ nhàn nhạt. Như vô vị.
Nhận những bức email uể oải. Tham dự một hội thảo hoành tráng mà lờ mờ. Một cuộc hẹn bị hủy vào giờ chót.
Tình cờ nghe bài hát này. Tình ca du mục. Không phải bài lạ hay mới. Nghe đã nhiều lần. Nhưng hôm nay cứ ấn tượng với cách trình bày không chuyên ấy.
Không hiểu sao bỗng nhớ đến những ngày đã xa. Thời có vui, có buồn, có chán nản. Nhưng là thời của tích cực. Của cuộc sống có mục đích.
Độc lập thực sự. Cô đơn thực sự. Có lẽ cái thực không bao giờ nhạt nhẽo.
Cộng vào cuối ngày hôm nay là Một thế gian thênh thang của Tư. ...
Như để kết thúc một tuần bàng bạc.
Cũng bận rộn với công việc. Mà sao cứ nhàn nhạt. Như vô vị.
Nhận những bức email uể oải. Tham dự một hội thảo hoành tráng mà lờ mờ. Một cuộc hẹn bị hủy vào giờ chót.
Tình cờ nghe bài hát này. Tình ca du mục. Không phải bài lạ hay mới. Nghe đã nhiều lần. Nhưng hôm nay cứ ấn tượng với cách trình bày không chuyên ấy.
Không hiểu sao bỗng nhớ đến những ngày đã xa. Thời có vui, có buồn, có chán nản. Nhưng là thời của tích cực. Của cuộc sống có mục đích.
Độc lập thực sự. Cô đơn thực sự. Có lẽ cái thực không bao giờ nhạt nhẽo.
Cộng vào cuối ngày hôm nay là Một thế gian thênh thang của Tư. ...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)