Một ngày bàng bạc.
Như để kết thúc một tuần bàng bạc.
Cũng bận rộn với công việc. Mà sao cứ nhàn nhạt. Như vô vị.
Nhận những bức email uể oải. Tham dự một hội thảo hoành tráng mà lờ mờ. Một cuộc hẹn bị hủy vào giờ chót.
Tình cờ nghe bài hát này. Tình ca du mục. Không phải bài lạ hay mới. Nghe đã nhiều lần. Nhưng hôm nay cứ ấn tượng với cách trình bày không chuyên ấy.
Không hiểu sao bỗng nhớ đến những ngày đã xa. Thời có vui, có buồn, có chán nản. Nhưng là thời của tích cực. Của cuộc sống có mục đích.
Độc lập thực sự. Cô đơn thực sự. Có lẽ cái thực không bao giờ nhạt nhẽo.
Cộng vào cuối ngày hôm nay là Một thế gian thênh thang của Tư. ...
Thứ Bảy, 9 tháng 5, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét