Trưa nay NV tổ chức tất niên.
Trớ trêu không, khi cùng một nhà hàng, cùng một thời điểm, NV ở tầng trên thì VT tổ chức ở tầng dưới.
Cty non trẻ, tuy còn nhiều khó khăn phía trước nhưng đang ăn nên làm ra, quy tụ nhiều thành viên chủ chốt vốn là nhân viên cty kia. Trong khi cty kia, dù không chính thức nói ra, khó khăn có phần chồng chất.
Hoạt động cùng lĩnh vực, khéo thì có thể cộng tác tốt, mà dở thì nói trắng ra là đối thủ.
Mình biết trước tình huống một chút, nên không đến nỗi bất ngờ. Gặp và thấy anh A. già đi nhiều, nhưng không nói chuyện được lâu.
Quý là anh Đ. có lên chung vui. Nói chuyện không nhiều, mình cứ nghĩ mãi về sự thích nghi với hoàn cảnh.
Thế hệ đương đại dường như bị thử thách quá nhiều khi thời cuộc biến chuyển nhanh hơn con người có thể thay đổi.
Đọc báo thấy khoe nhóm nọ nhóm kia được giải thưởng danh giá về nghiên cứu khoa học. Chẳng biết giải thưởng có danh giá thật không, không thấy nói nghiên cứu cái gì.
Bao giờ mới có tin kiểu nghiên cứu gì đó. Tình cờ ai kia đánh giá bằng một giải thưởng ...
Rồi thì chuyện người bắt được cá mập chỉ mong kiếm tiền mà nản.
Thấy hình ảnh quen thuộc của người Nhật, cúi gập người xin lỗi, khi Toyota nhận khủng hoảng. Buồn cho dân ta.
Trên đường về nhà, một ông trung niên vô cớ gây sự khi ô tô lách qua đám đông. Trên xe toàn anh em trẻ mà bình tĩnh. Thấy thương hại cho gã kia.
Than ôi dân ta là vậy. Không biết gã có say, chứ mình thì mệt. Biết rượu bia vào là khổ sao vẫn không chừa. Vì mình cũng là dân xứ này vậy. Đau đầu quá, ngủ thôi.
Chủ Nhật, 7 tháng 2, 2010
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét