Thứ Hai Jan 31, 28AL ra Quảng Trị. May đi nhờ xe với anh em Kham nên thoát cảnh chực chờ nhồi nhét. Mà xe lại chính của bệnh viện Triệu Phong làm dịch vụ, Mr Hùng lái nên đưa mình về đến tận nhà. Vừa về đến nhà đã sang chị Uyên ăn cơm chia tay bác về anh Kát.
Thứ Ba Feb 1, 29AL sáng sớm đưa bác về. Vẫn như thường năm, bác đòi chở về bằng xe máy. Không ai dám mà nói đi taxi thì bác không chịu. Cuối cùng lại có xe đi nhờ.
Sau khi ngồi chơi một lúc, bày cho cu Công một chút với ioe gì đó, chuẩn bị đi thi cấp huyện, tiếng Anh qua game online, rồi túc tắc đi bộ ra thăm mộ. Quả là các cụ dù có ở gần cũng khó vượt qua mấy đoạn đường ngắn lầy lội ấy được. Khu mộ có thêm nhiều khuông mới, vẫn thế, không khuông nào cùng hướng với khuông nào. Đường vào chỗ chị Khánh còn lầy lội hơn, đến mức không thể đi được, phải leo theo bờ ruộng. Đời người rút cục thành một nấm đất, lẫn trong bùn lầy. Mình không muốn thế, muốn được hỏa thiêu, rải hết vào thiên nhiên, biển, rừng, sông, cống gì cũng được. Chưa đồng cảm nhiều, chắc số mình còn phải vật lộn với đời ô trọc lâu chán, huhu.
Bữa sau sẽ post ảnh bằng laptop, giờ gõ tạm offline vậy thôi. Đi bộ dọc đường, thấy ôtô cũng lắm. Tết đến thấy mấy đứa em lo cả quà cáp cho thầy cô dạy mấy đứa cháu, chẳng như xưa "mùng Một Tết Cha, mùng Hai Tết Mẹ, mùng Ba Tết Thầy" nữa. Còn nghe chuyện đất Hoan Diễn, có học hay không cũng phải trăm triệu lót tay mới mơ có việc làm. Đời ơi!
- Posted using BlogPress from my iPad
Thứ Sáu, 4 tháng 2, 2011
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét