Mấy hôm nay trời nóng. Mới sáng sớm đã hừng hực hừng hực.
Suốt tuần, hắn lo nhận thiết bị, kiểm tra, đo đạc, lên phương án lắp đặt thay thế. Hôm kia đã tiến hành lắp đặt xong xuôi.
Lắp xong đi nhậu đến tối. Ngồi uống bia mọi người chợt nhận ra với nhau rằng: cả trạm đã già rồi. Mắt loay hoay lúc đeo kính lúc bỏ kính vẫn đọc không ra chữ. Tay uốn không nổi những sợi dây điện to cứng, lập cập khoan, cắt, vặn ốc vít. Cả những ý tưởng thực hiện dường như cũng đông cứng lại, rụt rè, e ngại ...
Nhóm chủ lực của trạm, trong đó có hắn, được tuyển vào đến cuối năm nay sẽ vừa tròn 20 năm. Có người chỉ 5 năm nữa là về hưu. 20 năm cho một công việc, một vị trí, một địa điểm. Lạ là có nhiều người chịu được. Hắn may còn có chỗ để cựa quậy, không thì đến chết mất ...
Lớp trẻ được bổ sung rời rạc, ít ỏi, càng về sau toàn thuộc "binh chủng nhảy dù", nên làm không được việc, sếp không tin tưởng. Hắn nghĩ, cũng phải tin thôi, tụi nó có nên hay có phá thì cũng là đời chúng nó. Mọi chuyện có đi xuống thì âu cũng là vận nước.
***
Nhân nói chuyện tuổi già. Mấy năm nay buổi sáng hắn đi làm thường đạp xe dọc đường Nguyễn Tri Phương cạnh công viên 29-3, hay thấy các ông bà già đi tập thể dục buổi sáng về.
Hắn để ý có 2 ông già luôn đi bộ cạnh nhau, nhiều lúc nắm tay nhau. Một ông cao to bước đi vững chãi, một ông nhỏ thó bước lập cập. Có lần, buồn cười, hắn thấy ông già nhỏ bé như vừa đi vừa ngủ, dựa cả vào người ông bạn, ông kia hích tay một cái đánh thức bạn, có vẻ ngượng ngùng vì thấy hắn nhìn ...
Hắn quen với cảnh ấy, chỉ trừ những ngày mưa ...
Rồi, bỗng nhiên, không biết lãng quên từ lúc nào, năm nay hắn không còn thấy 2 ông già đó nữa. Cho đến cách đây ít lâu, tình cờ nhìn thấy ông già nhỏ bé, yếu đuối, đơn độc, đang đi đâu đó chứ không phải tập thể dục.
Tự nhiên, vẩn vơ, tuổi già như đèn trước gió ...
Thứ Bảy, 17 tháng 8, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
4 nhận xét:
Mong rằng ông già to lớn, vững chãi ấy chỉ đi chơi đâu đó, đừng để người bạn nhỏ bé của mình đơn độc!
:)
Uhm, đèn điện thì hổng ren! :)
:)
Đăng nhận xét