Cuộc họp vốn đã gầm gừ bắt buộc với điểm danh thì dĩ nhiên không thể trông chờ điều gì tốt đẹp.
Công ty hắn, đến hội nghị (mang tên) người lao động, cũng đi từ hội nghị toàn thể (người lao động) đến hội nghị đại biểu (toàn cán bộ), không biết có phải tại lý do chính là hội trường công ty quá nhỏ hay không.
Hôm nay, cuộc gặp mặt với chủ tịch HĐTV phải đi mượn hội trường CC.
Ấn tượng đầu tiên ở chủ tịch (mới) là biết cách ăn nói. Nội dung: công việc phát triển mạnh, công nghệ lạc hậu, nhân lực thiếu. Hắn chỉ thắc mắc, thế mà thu nhập người lao động lại giảm thì chả hiểu tiền nó đi đâu (?!). Nhân chủ tịch nói chuyện thiếu thanh tra bay, hắn nghĩ có lẽ đầu tiên cần thanh tra các sếp.
Tất nhiên, ngài chủ tịch cũng biết vài điều đúng, và chính sách cũng khá hay, nhưng ở quy mô toàn thể như thế này, có lẽ chỉ mới là chuyện chính trị.
Một vài ý kiến phản hồi thì (dường như đương nhiên) khá ngớ ngẩn. Những người thông minh im lặng.
Hợp lý thôi, bây giờ mới giai đoạn nghe. Tiếp theo sẽ là giai đoạn nhìn, rồi may ra mới đến làm và nói.
Nhìn xem thực sự người ta có muốn làm thật chăng, hay chỉ nói? Và, có thể làm nổi chăng, với bộ máy ấy ...
Thứ Năm, 2 tháng 4, 2015
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét