(Viết nhân trưa nóng hàng xóm làm nhà ồn không ngủ trưa được.)
Chưa nói giới bình dân, nhiều "nhà" trí thức trí ngủ trí giả trí thật xứ lúa nước lắm khi tỏ ra thật ngây ngô. Kiểu, anh căm giận bọn bắt trộm chó sao lại lên án dân đánh chết lũ trộm này? Thực ra không hẳn ngây ngô mà là có nhiều phần bức xúc.
Không biết có "chính trị luận thuyết" nào nói về "luận điểm" như này không? Rằng phải đối xử với một cái sai bằng một cách sai. Kiểu, trong xã hội vô thiên vô pháp thì dân chỉ có cách bạo động. Vì pháp luật đã không có, quan lại các kiểu (thực ra chỉ có một kiểu cẩu quan mà thôi) còn kết bè kết cánh đổi trắng thay đen. Nếu không xảy ra việc kinh thiên động địa đời nào đèn trời soi xét đến?
Nhưng cách (sai) ấy, nếu bất đắc dĩ phải xảy ra, chỉ nên gói trong việc chính trị, chớ hơn. Bởi chính trị vốn là "giống ngắn ngày". Cách ấy thực là "miếng da lừa" hay The picture of Dorian Gray vậy.
Nên không áp dụng cho những giá trị "thiên trường địa cửu" được. Kiểu, bạn giết một kẻ giết người thì bạn có khác gì hắn ta? Đấu tranh với điều sai trái mà mình cũng sai trái thì chẳng đi đến kết cục gì tốt đẹp.
Tiếc là, thấy việc lợi mà không làm, chỉ có bậc thánh nhân. (Hoặc kẻ hèn nhát huhuhihi ...)
Thứ Sáu, 4 tháng 8, 2017
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét