Ngày cuối cùng thật là đơn giản, vì đã hoàn thành kế hoạch. Sáng thong thả cơm tấm, rồi chạy thẳng về hướng nam, đến khi gặp QL30, ven bờ bắc sông Tiền.
Theo QL30 về đến Cao Lãnh thì qua cầu Cao Lãnh vượt sông Tiền. Thẳng hướng cầu Vàm Cống theo QLN2B. Đường mới làm, rộng, cầu cũng mới khánh thành, vắng xe, thoải mái. Qua cầu Vàm Cống thì theo QL91 về lại Cần Thơ.
Có chút việc nhà nên đổi vé bay về ĐN ngay tối hôm đó. Buổi chiều vẫn đủ thời gian dạo quanh Tây Đô. Trưa ăn cơm trú mưa. Sau đó thăm nhà cổ Bình Thuỷ.
Note lại đây, phòng lần sau lại muốn thong dong phượt miền Tây.
Thứ Tư, 28 tháng 8, 2019
Thơ
Lão, thích thơ cổ, thờ ơ thơ mới.
Đơn giản, bởi vì thơ cổ thường được làm ra bởi những nhân cách lớn, để thể hiện chí khí của mình.
Còn, thơ mới, chỉ là tiếng lòng của những nhà thơ, mà, không phải ai cũng có nhân cách.
Kingdom of Heaven
Một ông vua hùng mạnh bao nhiêu năm giữ vững thành trì mà ông tin đó là Kingdom of Heaven. Chống lại một kẻ thù mà chính ông kính trọng. Cho đến khi ông không chống nổi một căn bệnh nan y.
Một hiệp sĩ kế tục vị vua chống lại kẻ thù mạnh hơn gấp nhiều lần. Chỉ mong để nhận được một đề nghị từ phía kẻ thù cao thượng, nhằm bảo vệ người dân.
Chấp nhận giao lại thành trì và đưa người dân đến chốn bình yên, ông gặp vị vua mới đến, để chiếm lại nơi họ tin là Kingdom of Heaven.
Cho đến tận ngày nay, hoà bình, ở nơi đó, vẫn là một mong ước xa xỉ.
Chẳng phải, loài người, vẫn luôn mơ (hay giành giật nhau?!), Kingdom of Heaven?
Một hiệp sĩ kế tục vị vua chống lại kẻ thù mạnh hơn gấp nhiều lần. Chỉ mong để nhận được một đề nghị từ phía kẻ thù cao thượng, nhằm bảo vệ người dân.
Chấp nhận giao lại thành trì và đưa người dân đến chốn bình yên, ông gặp vị vua mới đến, để chiếm lại nơi họ tin là Kingdom of Heaven.
Cho đến tận ngày nay, hoà bình, ở nơi đó, vẫn là một mong ước xa xỉ.
Chẳng phải, loài người, vẫn luôn mơ (hay giành giật nhau?!), Kingdom of Heaven?
Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2019
Miền Tây, tập 2, ngày thứ 3
Từ Châu Đốc, nếu muốn về lại Tây Đô Cần Thơ thì chỉ cần thẳng theo QL91, đi qua Long Xuyên. QL91 chạy ven bờ nam sông Hậu, nhiều đoạn sát bờ sông quá, nay bị lở rớt xuống sông, báo đài thường xuyên đưa tin.
Nhưng kế hoạch là còn ghé chơi Tràm Chim (Đồng Tháp). Ban đầu cũng định vẫn xuôi QL91 rồi sẽ qua cầu Vàm Cống mới khánh thành để vượt sông Hậu, và vượt sông Tiền bằng cầu Cao Lãnh. Dự tính lúc về, nếu không muốn lặp lại đường cũ có thể chọn đường qua cầu Mỹ Thuận và cầu Cần Thơ để vượt sông Tiền và sông Hậu. Những cây cầu ở đồng bằng sông Cửu Long chưa quá nhiều để khó lựa chọn.
Tuy nhiên nếu đi như thế thì phải vòng vèo khá xa, từ Châu Đốc đến Vàm Chim hơn 130 cây số. Trong khi có thể rút ngắn được hơn 1/3 nếu chọn ... qua phà. Rốt cuộc, đó lại là một cung đường hết sức dễ thương. Đường tốt và đẹp, yên bình qua những miền quê khá trù phú nằm giữa 2 nhánh sông Mekong. Những con phà cũng thuận tiện đi lại, lên xuống, hoạt động thường xuyên.
Qua phà Châu Giang ở ngay Châu Đốc, rồi bon trên con đường thẳng tắp DT953 trực chỉ Tân Châu. Ở đây thêm một lần phà là đã đến huyện Hồng Ngự (Đồng Tháp). Theo DT841 đến thị xã Hồng Ngự ăn trưa cơm gà xối mỡ. Rồi theo DT842 đến Tràm Chim từ phía bắc, để dành phía nam cho chuyến về ngày hôm sau.
Khác với 2 ngày trước, đến Rạch Giá và Châu Đốc đều lúc đã sẩm tối, hôm nay đường được rút ngắn lại dễ đi nên đến nơi sớm. Thế là còn kịp một tour xuồng máy xuyên vườn quốc gia, tối tìm quán đặc sản. Sẵn sàng quay về vào sáng hôm sau.
Chỉ tiếc không phải mùa nước nổi, chim cũng ít về ...
Nhưng kế hoạch là còn ghé chơi Tràm Chim (Đồng Tháp). Ban đầu cũng định vẫn xuôi QL91 rồi sẽ qua cầu Vàm Cống mới khánh thành để vượt sông Hậu, và vượt sông Tiền bằng cầu Cao Lãnh. Dự tính lúc về, nếu không muốn lặp lại đường cũ có thể chọn đường qua cầu Mỹ Thuận và cầu Cần Thơ để vượt sông Tiền và sông Hậu. Những cây cầu ở đồng bằng sông Cửu Long chưa quá nhiều để khó lựa chọn.
Tuy nhiên nếu đi như thế thì phải vòng vèo khá xa, từ Châu Đốc đến Vàm Chim hơn 130 cây số. Trong khi có thể rút ngắn được hơn 1/3 nếu chọn ... qua phà. Rốt cuộc, đó lại là một cung đường hết sức dễ thương. Đường tốt và đẹp, yên bình qua những miền quê khá trù phú nằm giữa 2 nhánh sông Mekong. Những con phà cũng thuận tiện đi lại, lên xuống, hoạt động thường xuyên.
Qua phà Châu Giang ở ngay Châu Đốc, rồi bon trên con đường thẳng tắp DT953 trực chỉ Tân Châu. Ở đây thêm một lần phà là đã đến huyện Hồng Ngự (Đồng Tháp). Theo DT841 đến thị xã Hồng Ngự ăn trưa cơm gà xối mỡ. Rồi theo DT842 đến Tràm Chim từ phía bắc, để dành phía nam cho chuyến về ngày hôm sau.
Khác với 2 ngày trước, đến Rạch Giá và Châu Đốc đều lúc đã sẩm tối, hôm nay đường được rút ngắn lại dễ đi nên đến nơi sớm. Thế là còn kịp một tour xuồng máy xuyên vườn quốc gia, tối tìm quán đặc sản. Sẵn sàng quay về vào sáng hôm sau.
Chỉ tiếc không phải mùa nước nổi, chim cũng ít về ...
Thứ Tư, 21 tháng 8, 2019
4.0
Rất nhiều người, khi đi mua hàng hoá ở các siêu thị về, được hỏi giá, nhất là các mặt hàng nhỏ lẻ, thường không biết. Mua nhiều thứ một lúc, trả tiền một lần, tiện, ít để ý. Tin tưởng là chính.
Lão cũng là một kẻ như vậy. Thờ ơ, xem chuyện mua bán là một cực hình. Thôi thì có đắt một chút mà khoẻ thân, là được.
Tuy nhiên, gần đây, gặp nhiều lần, thì thấy, sai sót ở Vincom nhẽ có hơi ... nhiều quá? Lần thì thối thiếu tiền, tay xách nách mang, nhét nắm tiền vào ví, về nhà đếm lại mới biết thiếu (còn nhiều hơn tiền hàng). Lần khác trước khi ném hoá đơn vào sọt rác mới thấy có thứ sao mình mua 1 gói lại được tính tiền thành 2 gói. Hôm nay rau cải mua về được tính tiền như 0.5kg kiwi vàng New Zealand, nhìn lại thì đúng là nhãn được bạn cân dán lên như vậy (bạn thu ngân cũng chẳng phát hiện ra).
Thế mà tv cứ ra rả quảng cáo những gì mà 4.0, thẻ quẹt một cái là xong. Có mà ... xong đời.
Trong một diễn biến khác, thấy tin cục hàng không cấm mang MacBook 15" lên máy bay. Haiz, khách hàng thông minh, tưởng cũng không dễ vậy ...
Lão cũng là một kẻ như vậy. Thờ ơ, xem chuyện mua bán là một cực hình. Thôi thì có đắt một chút mà khoẻ thân, là được.
Tuy nhiên, gần đây, gặp nhiều lần, thì thấy, sai sót ở Vincom nhẽ có hơi ... nhiều quá? Lần thì thối thiếu tiền, tay xách nách mang, nhét nắm tiền vào ví, về nhà đếm lại mới biết thiếu (còn nhiều hơn tiền hàng). Lần khác trước khi ném hoá đơn vào sọt rác mới thấy có thứ sao mình mua 1 gói lại được tính tiền thành 2 gói. Hôm nay rau cải mua về được tính tiền như 0.5kg kiwi vàng New Zealand, nhìn lại thì đúng là nhãn được bạn cân dán lên như vậy (bạn thu ngân cũng chẳng phát hiện ra).
Thế mà tv cứ ra rả quảng cáo những gì mà 4.0, thẻ quẹt một cái là xong. Có mà ... xong đời.
Trong một diễn biến khác, thấy tin cục hàng không cấm mang MacBook 15" lên máy bay. Haiz, khách hàng thông minh, tưởng cũng không dễ vậy ...
Thứ Ba, 20 tháng 8, 2019
CNTT
Nhân chuyện Cục thống kê (được) xếp loại yếu về ứng dụng CNTT.
Ai nghe cũng thấy hài hước. Song với nhiều người đây không hề là chuyện lạ. Người ta làm việc không mấy căn cứ trên số liệu. Số liệu chỉ để "làm đẹp" các báo cáo, các tài liệu tuyên truyền (nên chỉ cần "đẹp", không cần chính xác).
Và, hiển nhiên, mấy cái "cục" nọ chỉ là một loại nhà trẻ tw, chứa cocc với những kẻ thiếu năng lực chỉ muốn bú ngân sách nhà nước ...
Ai nghe cũng thấy hài hước. Song với nhiều người đây không hề là chuyện lạ. Người ta làm việc không mấy căn cứ trên số liệu. Số liệu chỉ để "làm đẹp" các báo cáo, các tài liệu tuyên truyền (nên chỉ cần "đẹp", không cần chính xác).
Và, hiển nhiên, mấy cái "cục" nọ chỉ là một loại nhà trẻ tw, chứa cocc với những kẻ thiếu năng lực chỉ muốn bú ngân sách nhà nước ...
Thứ Hai, 19 tháng 8, 2019
Ốm
Hôm nay may quá là may, nôn thốc nôn tháo ... khi vừa kịp về tới nhà. Làm được điều đã cố gắng cả buổi sáng không thành, cái đầu đau như bị búa bổ cất được một gánh nặng.
Tối qua vật vã nhưng lơ mơ không rõ nguyên do. Sáng cảm thấy như bị ngộ độc thực phẩm. Uống ngay men tiêu hoá song bụng vẫn khó chịu và đầu thì đau thôi rồi.
May vẫn liều chạy đến công ty cho xong việc, nhân tiện ghé mua mấy viên panadol. Và về đến nhà thì thành công bất ngờ.
Tối qua vật vã nhưng lơ mơ không rõ nguyên do. Sáng cảm thấy như bị ngộ độc thực phẩm. Uống ngay men tiêu hoá song bụng vẫn khó chịu và đầu thì đau thôi rồi.
May vẫn liều chạy đến công ty cho xong việc, nhân tiện ghé mua mấy viên panadol. Và về đến nhà thì thành công bất ngờ.
Thứ Bảy, 17 tháng 8, 2019
Những con ngựa ở Troy
Thành Troy nay đã thành cát bụi. Cũng đã thành huyền thoại.
Cùng với những chiến tướng của một thời mà danh lưu mãi mãi, hẳn cũng không thể thiếu những chú ngựa oai hùng? Nhưng, lưu danh, thì, chỉ có một.
Mà, thậm chí, đó còn không phải là ngựa.
Cùng với những chiến tướng của một thời mà danh lưu mãi mãi, hẳn cũng không thể thiếu những chú ngựa oai hùng? Nhưng, lưu danh, thì, chỉ có một.
Mà, thậm chí, đó còn không phải là ngựa.
Cuộc đời
Những đứa trẻ đã ra đi. Far away from home.
Những người già thì ở lại. Gần đất, và xa trời.
Những gã trung niên bị mắc kẹt. Giữa bổn phận day dứt và mơ ước lụi tàn.
Những người già thì ở lại. Gần đất, và xa trời.
Những gã trung niên bị mắc kẹt. Giữa bổn phận day dứt và mơ ước lụi tàn.
Thứ Năm, 15 tháng 8, 2019
Buồn
Sáng chưa ăn sáng, đến công ty sớm để lấy máu xét nghiệm cho đợt khám sức khoẻ hàng năm, rồi đi ăn sáng và vào lại công ty đi trực. Không biết trong máu có bao nhiêu % độ cồn còn sót lại sau trận nhậu say nhoè ngày hôm qua, cúng rằm tháng 7.
Định đến quán cà phê tuy không quen thuộc nhưng đã ngồi dăm lần để ăn sáng thì ... quán đã thành hoang phế. Bèn ghé luôn hè phố, bún miến măng vịt Lạng sơn.
Ngon. Có lẽ chưa chắc đã vịt Lạng sơn, nhưng chắc măng thì đúng Lạng sơn?
Bàn đối diện có một ông bố trẻ với cô con gái nhỏ. Lạ là khuôn mặt cô bé rất khó coi. Hoá ra vừa ăn sáng, cô bé vừa dán mắt vào màn hình chiếc smart phone. Không biết em đang xem gì nhưng lão đoán ông bố này cần sớm xem lại cách dạy - chiều con?!
Bàn xa hơn lại ồn ào hơn vì tiếng bà mẹ trẻ quát tháo liên tục. Cậu con trai nhỏ vừa ăn vừa ... nước mắt đầm đìa. Cũng chẳng biết vì chuyện gì.
Tự dưng thấy buồn. Nếu xung quanh cứ toàn những chuyện đáng buồn thì ... chúng ta sống vui làm sao?
Định đến quán cà phê tuy không quen thuộc nhưng đã ngồi dăm lần để ăn sáng thì ... quán đã thành hoang phế. Bèn ghé luôn hè phố, bún miến măng vịt Lạng sơn.
Ngon. Có lẽ chưa chắc đã vịt Lạng sơn, nhưng chắc măng thì đúng Lạng sơn?
Bàn đối diện có một ông bố trẻ với cô con gái nhỏ. Lạ là khuôn mặt cô bé rất khó coi. Hoá ra vừa ăn sáng, cô bé vừa dán mắt vào màn hình chiếc smart phone. Không biết em đang xem gì nhưng lão đoán ông bố này cần sớm xem lại cách dạy - chiều con?!
Bàn xa hơn lại ồn ào hơn vì tiếng bà mẹ trẻ quát tháo liên tục. Cậu con trai nhỏ vừa ăn vừa ... nước mắt đầm đìa. Cũng chẳng biết vì chuyện gì.
Tự dưng thấy buồn. Nếu xung quanh cứ toàn những chuyện đáng buồn thì ... chúng ta sống vui làm sao?
Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2019
Điện
Người ta nói về cái sự thừa và thiếu của ngành điện nước nhà. Điện cung cấp thiếu, sản xuất điện thừa.
Và cái ông duy nhất có quyền chuyển điện từ nơi thừa về nơi thiếu bảo: sản xuất thừa vì không tuân theo quy hoạch.
Điện cung cấp thiếu thì làm gì có cái gì thừa? Có chăng là thiếu trách nhiệm, và thiếu năng lực.
Hay thực ra năng lực cũng không phải thiếu. Giá điện đang được bán càng tăng khi người ta dùng càng nhiều. Cái quy hoạch kỳ quái kia hẳn thừa khôn ngoan.
Vì, độc quyền. Vẫn, vô tư đầu tư ngoài ngành.
Đáng thương hơn, nguồn điện thừa kia lại là nguồn điện tái tạo, điện sạch.
Phải chăng hiển nhiên, sạch thì đối lập với bẩn.
Và cái ông duy nhất có quyền chuyển điện từ nơi thừa về nơi thiếu bảo: sản xuất thừa vì không tuân theo quy hoạch.
Điện cung cấp thiếu thì làm gì có cái gì thừa? Có chăng là thiếu trách nhiệm, và thiếu năng lực.
Hay thực ra năng lực cũng không phải thiếu. Giá điện đang được bán càng tăng khi người ta dùng càng nhiều. Cái quy hoạch kỳ quái kia hẳn thừa khôn ngoan.
Vì, độc quyền. Vẫn, vô tư đầu tư ngoài ngành.
Đáng thương hơn, nguồn điện thừa kia lại là nguồn điện tái tạo, điện sạch.
Phải chăng hiển nhiên, sạch thì đối lập với bẩn.
Thứ Năm, 1 tháng 8, 2019
Thu
Sáng ngủ dậy thấy trời như đã sang đông. Cảm kỹ lại thì thực ra đông chưa mấy, mới thu.
Cũng vừa bước sang tháng 8. Ghét một nỗi, tháng 8 mùa thu như đã bị ai tiếm mất.
Cũng vừa bước sang tháng 8. Ghét một nỗi, tháng 8 mùa thu như đã bị ai tiếm mất.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)