Chung cư. Có một số vấn đề. (Cộng đồng nào mà chẳng có vấn đề!?).
Những vấn đề không quá lớn. Và còn lâu mới quá khó.
Nhưng không được giải quyết. Hoặc chưa được giải quyết. Hoặc đang được giải quyết nhưng quá chậm.
Và thế là xuất hiện các "nhà tranh đấu". (Lão từng phát hiện ra rằng: khi những cái sai vượt quá mức có thể chấp nhận, chúng thường, hoặc chỉ có thể, được giải quyết bằng một cách ... sai). Thật tệ khi để đến mức phải chấp nhận những cách sai này. Tệ hơn, lẫn lộn trong đó là những vấn đề chưa có gì ghê gớm, nhưng sẽ bị lợi dụng để thực thi những cách sai nọ.
Kết quả, BQT từ chức. Thay vì sửa lỗi, người ta lại thay người. Điều tệ là, không có gì đảm bảo người mới sẽ sửa được lỗi. Thậm chí, tiềm năng có thể gây thêm lỗi mới.
Có thể, hậu quả này là do cách (sai) nọ hơn là do lỗi (nhẹ) kia. Có thể, còn có thuyết âm mưu nào đó ...
Ở vn, tư duy như vậy là ... rất quen thuộc. Nhưng lão lại muốn nói về "Mẹ Suu" của đất nước Mm.
Rõ ràng, cùng một con người, khi ở thế yếu và thế mạnh suy nghĩ khác nhau.
Người ta hay nói về sự đổi thay của con người. Nhưng chưa hẳn đã là thế.
Dẫu yếu, không mấy ai muốn phải sống theo lý của kẻ mạnh. Nhưng, kẻ mạnh, thường muốn ép buộc người khác theo mình. Vì một lý tưởng cao cả nào đó (chỉ của mình thay vì của tất cả mọi người), vì quyền lực, vì lợi, vì lo sợ, vì vân vân và vân vân đủ thứ lý do.
Chỉ có nhân văn mới cao hơn tất cả những lý do đó. Tôn trọng quyền sống tự do của người khác.
Tiếc rằng, có kẻ đã mạnh như đứng đầu Tq mà còn không đạt lý bằng mấy em nhỏ xứ Hk ...
Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2019
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét