Mùa lúa lên xanh giữa trời nắng gắt, sẽ khó có nơi nào cho không khí mát lành hơn thế.
Sau vụ gặt trước, người ta đốt đồng, dọn bờ, rồi cày vỡ đất. Phơi đất một thời gian ngắn và đưa nước vào. Không cần bừa nhiều, đất tơi trong nước đã sẵn sàng cho một vụ lúa mới.
Những hạt lúa giống được gieo thẳng xuống đất ướt và nhanh chóng mọc lên những mầm lúa non xanh. (Dĩ nhiên không đi sâu vào các giai đoạn ngâm ủ, phân bón, ...).
Nhưng, cùng với mức nước cạn dần là những váng phèn nổi lên. Thậm chí có những thửa ruộng được phủ bởi một lớp nứt nẻ đỏ quạch đến đau lòng.
Con người lại kiên nhẫn tháo nước vào, đánh phèn, bón phân, phun thuốc trừ sâu, cấy giặm thêm mạ non vào những khoảng trống hạt gieo không tới hoặc cây lúa non không lên.
Để, kịp khi cây lúa mọc lên đủ cao, và đủ dày, người đi ngang cánh đồng tha hồ tận hưởng không khí mát lành của sự xanh ngát ngút mắt. Mà, không biết rằng dưới thảm xanh ấy là cả một khó nhọc chua phèn ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét