Thứ Năm, 29 tháng 4, 2021

Thuế

 Trong một diễn biến không mấy bất ngờ, năm nay lão được "hoàn thuế" (thu nhập cá nhân, năm 2020).

Có lẽ đây là bằng chứng sống động cho COVID-19.

Sự tích cực có phần "thái quá" của công ty lão còn được thể hiện qua bản danh sách dài dằng dặc những người được hoàn thuế.

Trong đó có những người thậm chí còn không "vào được" diện phải đóng thuế thu nhập các nhân. Minh chứng cho độ "hot" của công ty lão không còn ... "hot" nữa. Xem ra, chuyện nhân viên bỏ việc không còn là chuyện đáng ngạc nhiên.


Thu nhập tính thuế của lão năm 2020 bằng gần chính xác một nửa so với năm 2018. Cho nên, mặc dù công ty chỉ "tích cực" bằng 75% năm trước (2019) mà cũng đã phải hoàn thuế đến hơn 1/3 số tiền đã "lỡ" tích cực.

Chủ Nhật, 25 tháng 4, 2021

Logic

 Nhà báo giật tít, võ sĩ gãy chân vì đá phải đối thủ có xương cứng như thép.

Một cách logic mà nói, từ đoạn video, có thể thấy hoặc đối thủ có xương cứng, hoặc võ sĩ này có xương ... giòn.

Nội dung bài viết cho thấy đối thủ hoàn toàn bình thường, còn võ sĩ bị gãy chân thì ... đã từng bị gãy chân trong một trận đấu thời gian trước.


Rõ ràng, nhà báo có một logic ... rất đầu đất.

Thăng trầm

 


Hoa dĩ xuân thu phân tảo vãn

Thiên vu tài mệnh các thăng trầm

(Tưởng Dụng Am)


Hoa lấy 2 mùa chia sớm muộn

Trời dùng tài mệnh xử thăng trầm


Thứ Bảy, 24 tháng 4, 2021

Tu

 Đọc được 2 câu thơ người ta viết đùa chơi, bỗng nhớ chuyện cũ:

Tam gian vô Phật điện

Nhất cá hữu mao tăng

Nhớ ngày trước cũng đã lâu thật lâu, đùa sếp rằng nên chọn đồng phục cho anh em ở trạm là áo cà sa. Sếp mắng, mày thì chẳng cần đến áo cà sa.

Nghĩa 2 câu thơ trên là, 3 gian nhà không có bàn thờ Phật, chỉ có một nhà sư để tóc.

Tu, cứ gì phải cạo tóc với điện thờ ...

Thứ Sáu, 23 tháng 4, 2021

Ảo giác?

 


Xoay ngược 2 bức hình sẽ mang lại một cảm nhận khác biệt. Vấn đề là, có ai nghĩ ra lý do tại sao?

Khi nhìn vào một tổng thể bình thường, người ta dễ phát hiện ra những chi tiết bất thường.

Nhưng, khi nhìn vào một tổng thể bất thường (ví dụ như bức tranh quay ngược đầu xuống dưới), ít người phát hiện ra chi tiết bình thường trong đó. Trong khi sự bình thường này lại chính là bất thường trong tổng thể bất thường kia. Rõ ràng tâm thế suy nghĩ của người ta đã đánh lừa chính họ.


Xưa có câu: khoảng cách từ sự thật đến dối trá bằng khoảng cách từ mắt đến tai. Song, có vẻ không phải mắt lúc nào cũng nhìn thấy sự thật. Thị giác cũng chỉ là một giác quan, cung cấp dữ liệu cho bộ não.

Và, bộ não, không phải lúc nào cũng nhận định đúng. Dù trên nền dữ liệu thật hay dữ liệu sai lệch.

Chó

 Bạn share 1 đoạn video quay cảnh dân làng vây đánh 1 người phụ nữ trộm chó, tỏ vẻ bất nhẫn vì đám đông già trẻ gái trai đi xúm đánh 1 phụ nữ. Cá nhân lão thấy đám đông này đã nương tay lắm, đã kềm chế lắm, và người đàn bà kia thì không phải bị bắt quả tang lần đầu.

Đã từng có trộm chó bị vây đánh đến chết. Và không ít trộm chó đe doạ thậm chí tấn công chủ nhà bằng hung khí. Điều lão thắc mắc là "nghề" trộm chó doanh thu lợi nhuận đến đâu để con người ta phải manh động bất chấp mạng mình mạng người như vậy?

Đám đông có thể không có khuôn mặt. Nhưng trộm chó, đánh kẻ trộm chó thì hiển nhiên tô vẽ cho bộ mặt cộng đồng.

Thứ Tư, 21 tháng 4, 2021

Tu

 Một vị sư yết kiến Nguyễn Đình tiên sinh (Nguyễn Đình là biệt hiệu của Vương Sĩ Trinh) nói rằng sự giao thiệp trong việc nhà chùa rất bận rộn. Tiên sinh nói đùa rằng: "Hoà thượng bị phiền nhiễu như thế, sao không xuất gia?". Mọi người đều bật cười. Tôi đọc sử thấy Dương Thành Trai (Dương Ức - một thi sĩ đời Minh) có câu thơ:

Cà sa vị trước hiềm đa sự

Trước liễu cà sa sự cánh đa

Giải: Khi chưa mặc áo cà sa thì e ngại nhiều việc phiền . Đã mặc cà sa rồi lại nhiều việc hơn.

(Trích Tuỳ Viên thi thoại)


Không biết, các bậc tu hành xứ ta có ai đọc sách này chưa?

Khoe

 Suốt ngày khoe là chủ tịch (luân phiên) HĐBA LHQ. Lại cũng khoe ASEAN này nọ.

Khoe rằng chủ trì phiên họp về Somalia. Sao không nói cho Myanmar một tiếng?

Xấu

 Xấu haha cũng là một cái tội



Tần hoài

 Giỗ Tổ mặc ai dạo bước chơi

Ta ngồi đọc sách những thảnh thơi


Đọc Thi thoại của Tuỳ Viên, có bài viết nói rằng những bậc khuê tú (đời nhà Thanh bên Tàu) ít ai làm được thơ cổ phong. Dẫn trong số ít ấy có người vịnh lầu My hương của Lý Hương Quân.

Tần hoài yên nguyệt Bản kiều xuân

Túc phấn tàn chi nhị thuỷ tân

Thuý đại hồng quần cạnh trang lý

Thuỳ dương câu nhạ khán hoa nhân

Lý Hương Quân là kỹ nữ cuối đời nhà Minh, nổi danh tài sắc, lại hào hiệp thông minh, biết được người hiền kẻ gian. Nên chẳng lạ được nhiều thi nhân ca tụng.

Lão, sở dĩ để ý đến là vì nàng ta dựng lầu My hương ca hát ở bến Tần hoài.

Tối thị Tần hoài cổ độ đầu

Thương tâm vô phục My hương lâu

Khả lân nhất phiến thanh khê thuỷ

Do hướng môn tiền ô ấp lưu

Bến Tần hoài, có lẽ nổi tiếng với những chuyến đò neo lại nghỉ đêm khi dọc sông Trường giang. Không biết có phải bởi nàng Lý xinh đẹp hay lầu My hương thơ mộng mà dòng nước trong xanh nghẹn ngào không muốn chảy? (Các nhà thơ chỉ khéo vẽ!, về mặt kỹ thuật mà nói, nếu nước chảy xiết thì những chuyến đò dọc đã chẳng chọn làm nơi bến đỗ.).

Những chiếc thuyền neo lại nghỉ đêm ở bến Tần hoài thì vốn đã có từ hàng trăm năm trước. Ngày ấy chắc chắn chưa có Lý kỹ nữ mà hẳn các quán rượu cũng không thể sánh bằng lầu My hương. Nên tâm trạng nhà thơ cũng khác?

Yên lung hàn thuỷ nguyệt lung sa

Dạ bạc Tần hoài cận tửu gia

Thương nữ bất tri vong quốc hận

Cách giang do xướng Hậu đình hoa

Vẫn sương khói trăng soi trên nước lạnh lững lờ. Vẫn xướng ca dập dìu cùng son phấn. Cứ như nước Tàu sông Trường giang ngàn năm không đổi. Chỉ lòng người đổi thay?

Niên niên tuế tuế hoa tương tự

Tuế tuế niên niên nhân bất đồng


Lý kỹ nữ ở lầu My hương được nhiều thi nhân ca tụng nhưng đời sau ít người hay. Trước đó hàng trăm năm Đỗ Mục đời Đường đã để lại một Bạc Tần hoài mà bất hủ.

Phương nam có nhà thơ xuất thân đất Giao thuỷ (Đại lộc, Quảng nam), có phải vì mến mộ Tần hoài dạ bạc (Bạc Tần hoài) mà chọn bút danh Tần Hoài Dạ Vũ? Ông có thời gian ngắn làm hiệu trưởng ngôi trường nổi tiếng ở đất cố đô, nơi lão từng theo học ...



We

 We are born crying, live complaining, and die disappointed.

(Thomas Fuller)

Thứ Ba, 20 tháng 4, 2021

Rơi

 Lại thêm một cháu bé rơi từ lầu cao chung cư tử vong thương tâm.

Có dư luận lên án sự vô tâm của các bậc làm cha làm mẹ, còn bảo rằng ở nước ngoài có thể bị kiện này nọ.

Không phải không đúng. Nhưng nói cha mẹ Việt chỉ biết cho ăn cho mặc thì e hơi quá đà.

Thực ra là ngược lại. Những người bỏ bê con cái đa phần do thậm chí không lo nổi cái ăn cái mặc. Còn, đủ ăn đủ mặc thì thường đội con lên đầu. Cứ nhìn các cổng trường kẹt xe quá chợ thì rõ. Hay cá biệt (nhưng đang trên đường hết còn cá biệt) chuyện phụ huynh đánh thầy cô giáo, thậm chí "ăn thua đủ" với những đứa trẻ học mẫu giáo vì "dám đánh con tao".

Có điều, quan tâm quá mức không có nghĩa là không vô tâm. Vì đằng nào cũng đều hại con cả.


Nói thẳng, nguyên nhân chính là sự lạc hậu của xã hội.

Trình độ sống lều tranh, nay lên nhà cao tầng cứ thế là rơi là rớt. Cũng như quen chân đất, lại cưỡi xe hơi xe máy nên mới nhất nhì thế giới về tai nạn giao thông.

Văn minh đâu chỉ ở chỗ mua đồ người ta làm ra đem về xài là đủ. Đầu óc kiểu đi máy bay tự mở cửa (thoát hiểm) thì vài thế hệ nữa liệu đã theo được người? Song nền giáo dục vẫn đang say sưa dạy cách bay lên vũ trụ hơn là bày cách ở nhà cao tầng đi xe hơi xe máy.

Nói gì tới nuôi trồng độc hại đánh bắt tận diệt biến đổi khí hậu rác thải nhựa ...

Thứ Hai, 19 tháng 4, 2021

Thông tin

 Lại có người vẫn muốn bàn chuyện "quê quán".

Chuyện ghi "quê quán" trên căn cước công dân. Mà, dù có ghi ở đâu đi chăng nữa, thì nhiều người cho rằng, ngày nay, mấy ai thực sự "biết" quê quán của mình.

Biết, cũng chỉ là một dạng thông tin. Quê quán, là một thông tin.

Quê mình là quê cha mình. Dễ dàng quy nạp, quê quán là nguồn cội của mình. Hay chính xác, là một phần nguồn gốc của mình. Lần theo nhánh "giống đực". Khá có giá trị thời nho giáo.

Ngày nay, thông tin ấy không còn mấy giá trị. Hay, nói cho chính xác, chỉ giá trị một phần rất nhỏ.

Chính vì thế mà người ta luôn "xét lại" về thông tin này.

Điều đó thể hiện tư duy "rất Việt". Quán tính, thói quen, thiếu bản chất.



Thành


 

Chuyện không có gì "vui", chỉ là khá "buồn cười". Chuyện tân cựu thượng thư bộ học tặng nhau bức thư pháp.

Nhiều người đưa bức hình chụp cảnh ấy lên mạng, tìm kiếm đồng cảm "chửi". Nhưng có vẻ đa số bình luận "chửi" không được hay ho. Chủ yếu từ góc độ dân tuý, vì bức thư pháp chữ "Tàu".

Đó là 2 chữ "Đại Thành". Chắc có ý "thành công lớn"?

Và đây là nội dung đáng chửi đầu tiên. Bởi những gì kẻ nhận 2 chữ đó, cựu thượng thư "ngọng", đã chứng tỏ trong nhiệm kỳ vừa qua.

Lẽ ra, một gã "quan lại" về hưu thì chỉ cần 2 chữ "hoạn thành" là đúng cảnh. Còn, nếu chơi chữ, có thể hiểu chữ "thành" theo nghĩa hihi "béo tốt". Mặc dù, mặt mũi cựu thượng thư ngọng còn đáng ghét hơn heo.


Lão già lười nơi núi kia biết chuyện chỉ lắc đầu, dù có là hành động mang tính hình thức ngoại giao, hay thể hiện sự tôn trọng người tiền nhiệm, thì đây cũng là điểm trừ của tân thượng thư. Trừ vào chút hi vọng nhỏ nhoi của một vài người ít ỏi.

Thứ Bảy, 17 tháng 4, 2021

Ngược

 Cũng có thể không ngược mấy, chỉ là nghe ... hơi ngược ngược.

Đầu tiên là chuyện người người đổ xô đi chơi trong những "ngày nghỉ lễ". Đi chơi kiểu ấy, nghỉ thì có "nghỉ" nhưng mà ... không "ngơi". Âu là chuyện có thời gian không phải đi làm thì cũng đành phận. Ngày càng có nhiều người chọn "ở nhà" để tránh nghỉ ngơi một cách "mệt mỏi".

Những người làm dịch vụ du lịch thì bản thân thường cũng không thích và hiểu quá rõ sự chen chúc đông đúc chật chội trong những ngày nghỉ lễ. Nhưng lại mong ... đông hơn nữa.

Công ty lão, chẳng liên quan dịch vụ nhưng ... cũng mong đi làm trong những ngày nghỉ lễ. Đơn giản hehe để cải thiện thu nhập.


Về mặt này, năm nay, kíp trực của lão hihi rơi tõm vào hũ gạo.

Thứ Năm, 15 tháng 4, 2021

Bắc đẩu bội tinh

 Báo chí xứ lúa nước, như thường lệ, khi đưa tin về thứ gì đó, thường cố tìm cách chèn vào, nếu không "nhất" thì cũng "đầu tiên". Lần này là tin về nữ doanh nhân "đầu tiên" (của ASEAN?) nhận Bắc đẩu bội tinh.

Không biết có đúng "đầu tiên" thật không, nhưng chỉ những năm gần đây thôi, người vn được nhận Bắc đẩu bội tinh cũng đã không ít (tất nhiên chỉ thứ hạng thấp). Nổi tiếng như giáo sư Ngô Bảo Châu, hay bị ghét như bà bộ trưởng Kim "Tiêm".

"Chủ nhân" của Bắc đẩu bội tinh là Pháp quốc, "nước mẹ" một thời của dân ta. Không biết, từ thời ấy, con dân an-nam-mít có ai được nhận Bắc đẩu bội tinh không? Đồ rằng chắc cũng có, nhưng hẳn "chính thống" ngày nay khó có thể "thích" điều này.

Lão, chỉ nhớ, "thời ấy", người nổi tiếng nhất được nhận Bắc đẩu bội tinh là hehe ngài Xuân "tóc đỏ".

Thứ Hai, 12 tháng 4, 2021

Quyết định

 Trong câu chuyện Slovakia và Hungary nhập vắc-xin Sputnik V của Nga để phòng cúm Tàu, xuất hiện câu nói hay, rằng, người ta không phán xét vắc-xin dựa trên các thử nghiệm y / khoa học mà dựa trên chỉ đạo của chính phủ.

Lão già nơi núi kia cười lớn, tưởng gì, tư duy này, ở vn, đã có từ lâu, và nay nó còn ngấm sâu đến mức không ai nhận ra nữa.

Nay, người ta chỉ cần biết đọc các văn bản quy định, chỉ đạo các kiểu là được, không cần phải suy nghĩ nữa.

May mắn là, đống văn bản nọ sẽ sớm đánh lộn lẫn nhau, khiến người không cần suy nghĩ cũng có thể phát điên.

Chủ Nhật, 11 tháng 4, 2021

Thẩn thơ thơ thẩn

 Nhân chuyện "mẹ tôi chửi kẻ trộm gà".

Người khen bảo "nhân văn quá".

Người chê hỏi "đây là thơ ah?".

Người chế giễu ..., thôi, khỏi nói nữa.


Tự nhiên nghĩ, có hơi ngược nhưng ... giông giống ... Truyện Kiều.

Truyện Kiều, chỉ có một cái hay, là cách kể chuyện của cụ Tố Như. Còn nội dung chuyện cụ kể lại chỉ là chuyện về "một con đĩ Tàu".

Thế mà, ngày nay, nghệ sĩ chen nhau chuyển thể, nhà trường đua nhau ngợi ca "cô nàng của Thanh Tâm tài nhân bên Tàu".

Trong khi, sau một thời "tự sướng" rằng mỗi người dân đều thuộc Truyện Kiều, nay, nếu nói trung thực, người "hiểu được cái hay" của "Kiều" thật chẳng bao nhiêu ...

Thứ Bảy, 10 tháng 4, 2021

Fb

 Lão nhận được một notification trên Fb rằng có bạn nọ mentioned lão trong một comment. Bạn này thì lão hoàn toàn không quen biết không friend gì sất, nhưng Fb báo có 1 bạn chung.

Thử vào cái chỗ được Fb dẫn trong notification ấy thì đó là một status của một bạn lạ hoắc khác, đang quảng cáo 1 link phim Bố già, mà không hề thấy cái comment được Fb nhắc (?!).

Lần đầu, xoá notification, vì thấy report nó đến Fb hơi khó chịu. Hôm nay lặp lại y chang nên quyết report cho được. Để xem Fb xử thế nào. Nhẽ các bạn vn thông minh đang chơi khăm Fb?


Chán Mark.

Chưa kể vụ SMS, Fb gửi code. Nhiều người trên toàn thế giới bị y chang, cũng không chắc được gửi từ Fb thật hay giả? Nếu giả thì lại không hiểu ai đó có mục đích gì? Liệu Mark có đủ sức duy trì đế quốc của mình không đây?

Thế sự

 Rảnh bình thế sự vĩ mô chơi:

1. Người bức xúc hay gọi "luật rừng", thực ra chính xác nên gọi "luật giấy", nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.

Nghĩa là bản chất luật chỉ câu chữ, giấy tờ, hành (là) chính. Người dân sống được hầu hết "nhờ" phạm luật. Nếu chặt như Bắc Triều, ắt xã hội sẽ không khác ... Bắc Triều (hình ảnh sống động chính là ... thời bao cấp). Nhưng luật vẫn nằm đó, lơ lửng ... như thanh gươm treo trên đầu mỗi người.

2. Luật thế, không lạ, dân chẳng coi luật ra gì.

Bộ máy "thực thi pháp luật", chỉ "ngập" trong ... mỗi một việc (mà còn không xong), "phạt". Dẫn đến người bị phạt "hao tài", tức giận, kẻ đi phạt sinh "hư", tham nhũng.


Vòng luẩn quẩn, không ai "do the right things", bảo sao ...

Sử

 Vì thấy bạn dẫn link nên mới tò mò đọc bài báo trên báo Quảng Nam, nơi một ông "giáo sư sử học" bàn về danh xưng Quảng Nam.

Nhưng, hoá ra ông "giáo sư" chẳng "bàn" được gì. Cả về mặt ngôn ngữ lẫn về mặt lịch sử.

Ông này, dường như chỉ giỏi bàn về những đánh giá của các chính trị gia đương thời. Thái độ xu nịnh thấy rõ, về mặt ấy có thể xứng đáng gọi "giáo sư", chứ không phải về "sử".

Ксенія Симонова

 Kseniya Simonova (nay là Paskar) nổi tiếng từ cuộc thi Ukraine's Got Talent năm 2009.

Sau này, nhiều người, đặc biệt vtv, nhiều lần bắt chước lối vẽ tranh bằng cát của cô. Nhưng, có lẽ không ai kể được cả một câu chuyện như cô.

Tình cờ gặp lại câu chuyện đầy xúc động của cô trên chính blog của mình. Câu chuyện buồn, về WW2. Tự nhiên không thể không nghĩ về đất nước quê hương của cô, lâm vào hoàn cảnh bi thương như thời chiến tranh thế giới, do gã láng giềng phía đông. Chưa kể, cô còn được sinh ra ở Crime, nay cũng đang bị thuộc về gã láng giềng nọ.

Thứ Tư, 7 tháng 4, 2021

Di sản

 Đọc bài của thầy giáo cũ viết về trường cũ, sắp kỷ niệm 125 năm ngày thành lập.

Thầy, không những là giáo viên từng dạy ở trường, mà còn từng là học sinh cũng học ở trường. Nên, được nghe thầy kể những chuyện ... xưa thật là xưa ...

Nghe chuyện, bỗng nhiên nghĩ, hình như dân tộc này, lúc thịnh thì chỉ lắm đất dụng võ cho bọn xu nịnh, kịp đến lúc suy lại bị lật đổ, đập phá, ... Hèn gì di sản để lại cho cháu con nghèo nàn hầu như chẳng có gì, đổ lỗi tại chiến tranh cũng không sai mấy vậy.


Khác gì xứ bão lũ liên miên mà công trình toàn bằng giấy cả ...

Thứ Hai, 5 tháng 4, 2021

Điện

 Quá nửa các vụ cháy trong hàng chục năm qua "nghi" do chập điện.

Nhưng chưa nghe có ai đề xuất xây dựng luật về an toàn điện.


Cũng biết rằng, luật mà khả thi ở xứ lừa thì vô cùng khó. Chưa kể, lại chỉ là miếng đất màu mỡ cho các quan tham ...

Chủ Nhật, 4 tháng 4, 2021

Bế môn

 Khai quyển cổ nhân đô tại nhãn

Bế môn tình vũ bất quan tâm

(Tuỳ Viên)

Mở sách người xưa như trước mắt

Then cài mưa nắng cũng như nhau



Thật đáng gọi là đóng cửa đọc sách vậy!

Thứ Sáu, 2 tháng 4, 2021

Miễn nhiệm

 Miễn nhiệm, trong trường hợp này, chỉ mang tính thủ tục, hình thức thuần tuý.

Nếu thể chế hợp lý, đơn giản, đó chỉ là hết nhiệm kỳ. Xong, không cần miễn gì cả.

Kỳ lạ là, người ta phải ... "bỏ phiếu" cho điều đó. Và còn kỳ lạ hơn, số phiếu tán thành không phải là 100%.

Có phần trăm bị "tâm thần" chăng? (Tâm thần, chưa hẳn có nghĩa "xấu", hoặc xấu, nhưng theo một hướng khác, buôn bán ma tuý chẳng hạn hehe.).

Hoặc đơn giản hơn nhiều, có phần trăm vắng mặt (trong cuộc "bỏ phiếu"). Trong trường hợp này, "nhà báo" (nếu đúng là nhà báo), hay cấp chỉ đạo "nhà báo", ... bị tâm thần.

Ác độc

 Nhiều chuyện xảy ra trong những ngày này, đặc biệt trong ngành (được gọi là) giáo dục, khiến nhiều người cảm thán, rằng dân tộc này độc ác vậy ư?

Trong đó, dĩ nhiên, không có lão, vì, lão, biết đã từ lâu, rằng, dân tộc này vô cùng độc ác. (Dù không thiếu những cá nhân hiền lành, nhưng không cứu vãn được!).

Những người nói trên, còn hỏi rằng, vì sao? Đa số họ theo trường phái "nhân chi sơ tính bổn thiện". Nói vậy, hỏi, tức là đã trả lời.


Chỉ mâu thuẫn với những người khác, cho rằng, như thế (ngày nay? ngày xưa?) là vẫn chưa đủ ác độc ...

Thứ Năm, 1 tháng 4, 2021

Đen đỏ vàng

 Tội phạm buôn bán ma tuý thoát án nhờ ... bệnh tâm thần. (Ở vn, đồng nghĩa với chỉ cần được "ai đó" có thẩm quyền cấp giấy chứng nhận bị tâm thần!).

Được đưa về điều trị tại Bệnh viện tâm thần trung ương I, ở trong một căn phòng nhuốm màu "động ăn chơi" với dàn loa thùng "đại", đèn chiếu laser, sừng thú trang trí, ...

Bệnh nhân "đặc biệt" này còn được cấp chìa khoá ra vào riêng, cho đến khi công an phát hiện ra đường dây buôn bán ma tuý, với ma tuý được cất giấu ngay trong "phòng bệnh" đó.

Bệnh viện, dĩ nhiên, "không biết gì".


Xã hội, hẳn cũng không biết, đây là xã hội gì? Xã hội đen? Xã hội đỏ? Hay xã hội vàng?

Hay là tổ hợp của cả 3?

Company

 Khái niệm company rõ ràng có nghĩa rộng hơn cách nghĩ hẹp là công ty.

Nhưng cái gọi là cuốc hội xứ lừa thì có vẻ không hề rộng hơn một công ty chút nào.

Đầu tiên người ta thành lập bộ khung công ty, rồi giám đốc công ty sẽ là chủ tịch hội đồng tuyển dụng, đứng ra tuyển dụng nhân viên cho mình.

Công ty này, thậm chí còn chỉ tuyển dụng "hẹp", từ các ứng cử viên do "người quen" giới thiệu.


Đủ thấy tầm ao làng mà công ty muốn vươn tới.