Lựa chọn cuối cùng giữa bleak và bleat. Mà hôm nay thực sự là một ngày ảm đạm lạnh lẽo, a bleak day.
Lựa chọn cuối cùng giữa bleak và bleat. Mà hôm nay thực sự là một ngày ảm đạm lạnh lẽo, a bleak day.
Holy grail. Mục tiêu theo đuổi kiếm tìm (cả đời không xong). (Nhưng ô chữ thì xong cái rẹt).
(Indiana Jones cho rằng chén phải bằng gỗ, vì trước đó (bữa tối cuối cùng) Chúa đóng vai thợ mộc).
Khoe AI, AI chẳng mấy. Lại còn tự hào của vn, nghe sặc mùi phức cảm tự ti.
Thực ra chỉ là lồng vào một số khuôn mẫu hữu hạn một số ít các đặc điểm sinh trắc học của chủ thể (mắt tai mũi miệng). Còn phong cách là đồng phục (râu tóc áo quần).
Tình cờ thấy râu khá giống, bèn thử tự tay cạo đầu xem sao hihi.
Mấy nay, (tiên sư anh Mark xoăn) cứ mở Fb là nhìn thấy một cái đèn bàn. Của đáng tội nó đẹp, do một nick xưng là nữ bác sĩ mắt đưa lên. Nói là hàng Đức tốt cho mắt này nọ, không quên mắng vốn S.h.o.p.e.e bán hàng lỡm.
Lý do có lẽ vì nó ... giống hệt cái đèn lão mới mua. Khác là đèn của lão không có chân đế hình móng (bò trâu ngựa) (khá đẹp) mà có thêm đèn ngủ và sạc điện thoại không dây tích hợp ở đó. Ngoài ra thì giống hệt, hàng Đức, đèn bàn (3 mức sáng) kèm đồng hồ có ngày tháng, nhiệt độ và báo thức.
Vốn lão định mua một cái đèn bàn kèm sạc không dây khác nhưng hết hàng. Rồi tìm ra cái đèn này khá ưng ý. Và Mark xoăn cứ hehe nhắc miết.
Chuyện khác. Cái ATS 1 pha (2P) trong nhà bị hỏng. Mới dùng có mấy tháng, mà một tiếp điểm không tiếp, nên quyết mở ra xem nguyên nhân vì sao. Mở nắp đã thấy hơi lạ, sao 2 cái tiếp điểm lại không ngang nhau? cứ cái này tiếp thì cái kia không.
Phải hì hục tháo đến chi tiết cuối cùng mới lộ ra nguyên nhân kinh điển. Mô-ve, nóng, nhựa chảy khiến lò xo đẩy (một) tiếp điểm bị lệch. Có thể nói là tháo mở vất vả kết quả ... tầm thường.
Chỉ là vấn đề chất lượng. Thiết kế lẽ ra phải vậy mà thực không được vậy. Nhưng ngoài ra phải công nhận rằng thiết kế khá tốt, các chi tiết cũng khá tinh xảo và chắc chắn.
Hàng Tàu, không rõ nguồn gốc. Song nói chính xác thì phải biết ơn các chú, vì không có họ lấy đâu ra thiết bị mà dùng? Rất tiện lợi. Bây giờ muốn mua lại để thay thế, tin hay không tin thì cũng toàn hàng na ná như thế. Tại chỗ không có, mua trên mạng, đã sử dụng một thời gian, biết bảo hành thế nào.
Hôm qua, lại hiếm hoi đến rạp phim. Xem "ứng cử viên Oscar nặng ký" của năm nay. Killers of the Flower Moon.
Với những gạo cội đều đã sở hữu Oscar danh giá. Robert De Niro, 80 tuổi, không phải lần đầu tiên thủ vai "ác". Nhưng Leonardo DiCaprio thì dường như chưa bao giờ có một vai "xôi thịt" đến vậy?
Song, nổi lên có lẽ là cô gái da đỏ Mollie, của Lily Gladstone. Mà với lão, ấn tượng nhất là nụ cười rất Mona Lisa. Mặc dù, phần lớn đoạn sau của bộ phim dài, cô không bao giờ cười nữa.
Mỏ dầu được tìm thấy trên đất của người da đỏ đã biến họ trở thành những người được các công ty dầu mỏ chu cấp hậu hĩ suốt đời. Nhưng thực ra, "vàng đen" chỉ biến họ trở thành những "thỏi vàng sống" trong mắt những kẻ "đào mỏ" đến sau mà thôi.
Số phận những thỏi vàng, có lẽ chỉ đầy cay đắng trong tưởng như được chiều chuộng nâng niu. Người ta nói rằng, chính những cái chết, hàng loạt, dưới tuổi 30, thậm chí không bao giờ được điều tra, ở Osage (OK), đã khiến chính phủ liên bang phải thành lập FBI.
P/S. Phim này là Apple Originals.
(Tự nhiên nhớ lại môn học khó hồi năm thứ 2 đại đọc, Teória ElektroMagnetického POľa (TEMPO), Lý thuyết trường (điện từ)).
Thực ra, ngày nay, những người đàn bà thế này những người đàn ông thế kia ... đều không còn mấy nữa ...
Chỉ là đọc báo sáng sớm, gặp mấy ... kiểu chết rất là ... vn.
Thanh niên 14 tuổi, cha mẹ ly thân, ở với mẹ. Gần đây về nhà nội ngủ. Thấy cha uống rượu, can ngăn không được bèn bỏ bả chó vào hộp sữa. Trong nhà thấy ông kia chết, nghĩ bình thường, làm đám tang. Người cô pha sữa cho bà nội (của thanh niên kia) uống, chết luôn. Vẫn nghĩ bình thường, làm đám tang (2 đám tang 2 mẹ con cùng lúc?!). Đến người chú tự pha sữa uống, phải đi cấp cứu ở bệnh viện. Trong nhà trình báo ca.
Chuyện khác. Ông kia, (chủ vựa trái cây), đi ô tô, dừng xe lại đứng đái trên cầu (ngay chỗ có camera). Có 2 thanh niên chạy xe máy bên này đường, thấy vậy chạy qua lục ô tô trộm đồ (vàng?!). Ông kia đái xong quay lại rượt đuổi. Chạy qua khe hở phân cách 2 làn đường (cầu) bị rớt xuống tử vong.
Thật là vn đương đại.
Tự nhiên phát hiện ra có (những) ai đó lục xem một entry đã cũ của lão. Cũ đến độ lão còn không thể nhớ ra entry đó viết về cái gì. Nên phải tò mò đọc lại. Hoá ra đó là một bài thơ của NTHL.
Thế này thì là dư âm của bài thơ "Bắt nạt" rồi?
Thực ra, lão khá yêu thích nhà thơ. Nhưng là yêu thích những nét độc đáo, phá cách. Những thứ lão nghĩ không phải để đưa vào sgk. Càng không phải sgk ... Đông Lào.
Nên thôi, cứ để cho nó tự ... tàn mùa đông. Mà, xứ rảnh rỗi sinh nông nổi, cũng ồn ào vô bổ chút xíu ... để bắt nạt người khác vậy thôi.
Cũng như mọi chuyện khác, đất rừng phương nam, gấu Pu và U, NT cưỡi mô-tô, ... hahahahuhuhu ...
Lười gõ nên copy & paste từ Wikipedia:
Trong thần thoại Hy Lạp, Oedipus là con trai của nhà vua Laius và hoàng hậu Jocasta thành Thebes (Hy Lạp). Từ trước khi chàng ra đời, có một lời sấm cho rằng chàng là người sẽ giết vua cha và cưới mẹ chàng. Vì vậy, Laius lo sợ và ông đã bàn với hoàng hậu là phải giết Oedipus do sợ chàng sẽ giết cha, cưới mẹ. Cuối cùng, Oedipus lại được giấu đi, và được một người khác nuôi. Khi chàng lớn lên, lúc đó xứ Thebes gặp một tai họa lớn, có một con nhân sư quái ác thường ra một câu đố oái oăm, ai không trả lời được thì nó xé xác. Vua Laius nghe tin, ông đi tới trả lời câu hỏi của nó, ở đây Oedipus gặp Laius, họ tranh cãi về hướng đi rồi Oedipus giết Laius mà không biết đó là cha của mình, và Creon, anh hoàng hậu Jocasta lên ngôi. Oedipus gặp nhân sư, nó hỏi: "Con gì sáng đi bằng 4 chân, trưa đi bằng 2 chân, tối đi bằng 3 chân?" Oedipus liền nói: "Đó là con người". Con nhân sư biết mình đã thua, nó đổ xuống bức tường mà chết. Về hoàng hậu Jocasta nhờ mang chiếc vòng thanh xuân nên vẫn giữ lại được sự trẻ trung và nhan sắc của mình. Sau đó Oedipus đã gặp và cưới Jocasta mà không hay biết đó là mẹ chàng rồi lên ngôi vua Thebes. Lời nguyền về việc Oedipus giết cha, cưới mẹ hoàn tất mà chàng không hay biết.
Ngày kia, có một hầu cận già của vua Laius đã cho biết Oedipus là kẻ giết vua cha, ông đau khổ, khi đó hoàng hậu Jocasta tự tử. Oedipus lấy cái trâm trên đầu hoàng hậu mà chọc đui mù mắt ông và bỏ đi. Oedipus sống trong sự đau khổ đến khi ông chết.
Nhà phân tâm học Sigmund Freud đã mượn truyền thuyết này để đặt tên cho một đặc điểm tâm lý ở trẻ nhỏ từ ba đến năm tuổi mang tên mặc cảm Oedipus: đứa trẻ thể hiện sự quý mến người sinh thành ra mình, thuộc giới tính khác mình nhưng lại đố kỵ và căm ghét bậc phụ huynh cùng giới tính với mình.
Sở dĩ nhớ lại tích này vì gặp bức tranh vẽ Ơ-đíp và con nhân sư quái ác: