Thứ Sáu, 22 tháng 3, 2024

Quên

 Sáng nay xem một tập phim Unforgettable, đột nhiên một đoạn thoại của nhân vật chính gây ấn tượng mạnh với lão. Ý cô ta là, những ký ức xấu sẽ che mờ những ký ức tốt, nếu ta cứ có thêm nhiều ký ức đau buồn thì những ký ức tươi đẹp sẽ càng khó được nhớ đến ...

Dù hoàn cảnh nói câu nói trên là để thuyết phục một kẻ có ý định phạm tội buông súng, nó vẫn đập mạnh vào ký ức của lão.


Lão, hầu như không thể nhớ lại một ký ức tốt đẹp nào. Cả một tuổi thơ con ngoan trò giỏi, đạt nhiều giải thưởng. Học đại học rất tốt ở một xứ sở yên bình, lập nhiều kỷ lục, như thi toàn điểm tốt đa, ít thi lại nhất (đúng 1 lần), thi xong sớm nhất, ... Làm việc 30 năm luôn được đánh giá cao, đạt nhiều thành tích ...

Nhẽ, không có giây phút thăng hoa nào?!

Trong khi những vụn vặt bực mình thì không thể nào quên. Từ những lần đánh mất bình mực năm lớp 1, lần nói dối năm lớp 3, lần bị thầy đuổi ra khỏi lớp năm lớp 10, ... Thậm chí một lần va chạm xe trên đường, một lần hát sai nhạc, ...


Dù đã thực hành thiền, tại và hiện, điều gì đã qua hãy để nó qua mà bước tiếp, thì, những ký ức không mấy tốt đẹp kia lâu lâu vẫn hiện về. Chẳng lẽ phương pháp ấy chỉ hoạt động tốt với những ký ức đẹp? Hay thực sự lão không có nổi một ký ức đẹp nào?

Hay lời thoại trong phim kia đã khẳng định một chân lý khoa học, và đống ký ức vụn trong cuộc đời đầy chán nản nhàm nhảm của lão đã đẩy lùi chôn vùi ít ỏi tốt đẹp nhỏ nhoi vào tận cùng xa xôi sâu thẳm?




Không có nhận xét nào: