- Anh nói gì đi!
- ?!
- Anh kể chuyện gì đi cho vui!
- Uh, đúng rồi, anh kể chuyện cho vui!
- Chuyện vui ah? Tiếu lâm nha?
- Không, kể chuyện cho vui, không phải chuyện vui.
- Chuyện không vui, thì chuyện buồn vậy.
- Anh thật là, hay anh kể chuyện tình yêu đi!
- Uh, đúng rồi, chuyện tình.
- Uh, chuyện tình. Chuyện tình thì đương nhiên là buồn rồi.
- Anh lại thế.
- Được rồi. Anh kể. Mà không phải chỉ một. Những ba chuyện tình. Ba chuyện tình buồn.
Những câu chuyện này nay đã là cổ tích. Với thế hệ anh cũng là cổ tích. Nhưng bọn anh còn bị ám ảnh. Khó lãng quên.
Ba câu chuyện tình khác nhau. Nhưng rất giống nhau. Nghe xong mấy em sẽ thấy chúng giống nhau thế nào. Bạn cùng thời với anh, chỉ nghe một là họ biết ngay hai câu chuyện còn lại.
Anh nhớ cũng không rõ nữa. Có lẽ anh cứ kể theo kiểu của anh. Theo cách chúng ám ảnh trong trí nhớ của anh. Có gì không chính xác thì mong mọi người lượng thứ.
...
Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
1 nhận xét:
Anh kể đi anh, em đang lắng nghe nà...!!!
Đăng nhận xét