Mình nhận thấy rằng các kỹ sư của mình không hề biết thiết kế.
Điều này không có gì mới.
Nhưng có lẽ nguyên nhân chủ yếu là ở tính thụ động cao, rất cao.
Điều này, không biết bị ảnh hưởng mấy phần từ tính cách dân tộc, nhưng chắc chắn ảnh hưởng rất nhiều từ nền (vẫn được gọi là) giáo dục đương đại.
Cụ thể một chút, thì đó là ở chỗ chỉ biết trả lời mà không bao giờ biết nêu câu hỏi.
Thành ra, thay vì phác hoạ cho được yêu cầu thiết kế, chúng mải mốt cắm đầu vào thiết kế cụ thể luôn.
Nghĩa là, những gì không được nghĩ đến sẽ mãi mãi không được nghĩ đến.
Nghĩa là, những gì có thể giải quyết được bằng kiến thức lạc hậu thì mãi mãi chỉ được giải quyết bằng đúng những cách đó.
Nghĩa là, chỉ lựa chọn được phương án sau khi đã mất công thiết kế đến tận chi tiết cuối cùng cho từng phương án.
Nên, mất thật nhiều thời gian mà hiệu quả thật thấp.
Nên, chất lượng và hiệu quả bao giờ cũng thật kém.
Nên, nếu mình đưa cho một ý tưởng là chúng chết chìm luôn với ý tưởng đó. Loay hoay để làm như thực hiện một nhiệm vụ mà không suy nghĩ, cân nhắc. Góp phần giết chết ý tưởng một cách đau đớn.
Tóm lại, chỉ nên đưa mệnh lệnh chứ không nên đưa ý tưởng nữa.
Tóm lại, những kẻ thụ động chỉ có thể thừa hành chứ không thể đóng góp.
Tóm lại, kẻ cô đơn chỉ có thể có lính chứ không thể có bạn đồng hành.
Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2012
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét