Say cho quên trời. Say cho quên đất.
Nhưng bạn không say. Nhưng bạn không quên.
Bạn vẫn nhớ đường về nhà.
Bạn vào nhà. Khoá cửa. Bạn chải răng, treo màn.
Phải, bạn vẫn nhớ treo màn.
Dù bạn nốc cạn hàng chén rượu.
Dù bạn uống cạn hàng ly bia.
Và bạn gào hết cỡ karaoke Say tình.
Bạn không say. Bạn không quên.
Thực ra, trời mà chi, đất mà chi?
Bạn muốn say quên đời.
Đời không thể quên.
Nên bạn vẫn nhớ bật router.
Bạn vào blog.
Bạn gõ những dòng này.
Huhu.
- Posted using BlogPress from Khanh An's iPad
Location:Điện Biên Phủ,Da Nang,Vietnam
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét