Chỉ thấy ngày cúng vái um sùm, ăn chay chen chúc.
Còn đêm về tối thui tối mò.
Thôi thì đỡ oi hơn chút.
Tự nhiên nhớ bài thơ thế này:
Hỏi chị Hằng Nga đã mấy con
Cớ sao khi khuyết lại khi tròn
Ba mươi mùng một đi đâu vắng
Hay có tình riêng với nước non?
Bài này, tương truyền của Hồ Xuân Hương, có tiêu đề là Vấn nguyệt, tức hỏi trăng. Bài thất ngôn tứ tuyệt ý tứ khá thâm trầm, nhưng chưa được khen tuyệt cú vì dường như còn thiêu thiếu (?!).
Về sau, khoảng đầu thế kỷ 20, có cụ Tú ở đất Bình Định (Nguyễn Khuê?) thêm vô 4 câu nữa, thành một bài thất ngôn bát cú, rất được khen:
Dì nguyệt mình ơi tớ hỏi đon
Cớ sao khi khuyết lại khi tròn
Hỏi con thỏ ngọc chừng bao tuổi
Hỏi chị Hằng Nga đã mấy con
Đêm vắng cớ chi soi gác tía
Ngày xanh lại thẹn với vầng son
Ba mươi mùng một đi đâu vắng
Hay có tình riêng với nước non?
Bữa nay dễ có tình chung, nên đi đâu vắng cả rằm?! Hihi ...
4 nhận xét:
Chắc chị Hằng mắc cỡ thôi, đợi Lãn ông ngủ, nửa đêm chị lại về, sáng rỡ!
:)
Vấn nguyệt nguyệt chẳng nói rằng
Để ông già Lãn bẽ bàng năm canh
Chung riêng cũng thể ái tình
Chuyện người hóng hớt, chuyện mình ai lo? :P
Hỏi người người những cười to
Hỏi trăng trăng chỉ ỡm ờ làm thinh
Chuyện riêng mình biết riêng mình
Chuyện chung là chuyện nhân tình thế gian
:D
Đăng nhận xét