Thứ Bảy, 28 tháng 9, 2013

Phù sa


Sông Hàn đỏ quạch phù sa
Đỏ thì đỏ thật nhưng ta thấy "bùn"


Cái tư duy lúa nước hắn học được thuở nhỏ là phù sa bồi đắp ruộng đồng thêm màu mỡ ...

Ngày nay nhìn thấy phù sa nơi cửa biển hắn hình dung cảnh núi rừng bị tàn phá bởi khai khoáng, bởi thuỷ điện, những bản làng bị lũ quét cuốn trôi, những trận lở đất kinh hoàng ...



Báo chí lá cải giật tít cố ra vẻ thâm thuý rằng người dân Đà Nẵng đánh cá nước ngọt trên biển.

Hắn từng đọc được đâu đó rằng từ cửa sông Amazon ra biển hơn 300m (hay xa hơn thế?!) vẫn là nước ngọt.


Giá như những dòng sông cứ đủ nước quanh năm như thế ...

Thứ Ba, 24 tháng 9, 2013

Tiki.vn


3 cuốn sách có chung một đặc điểm là mua vì tò mò về tác giả.

Lần đầu tiên mua hàng trên Tiki.vn.

Hài lòng về cách phục vụ, từ đặt hàng, thanh toán, thông báo kịp thời các vướng mắc đến chuyển hàng, đóng gói.

Nhược điểm là xuất hiện các vướng mắc: một món phải hủy và trả tiền lại vì không có hàng, một món khác trễ khiến cả đơn hàng bị chậm.

Mặc dù chọn không bọc sách để tiết kiệm tiền và ủng hộ môi trường nhưng một cuốn vẫn được bọc khuyến mãi, và 2 cây bút Stabilo, mặc dù đơn hàng sau khi hủy bớt 1 món không còn đủ số tiền hưởng 2 cây bút miễn phí, hihi.

Thứ Hai, 23 tháng 9, 2013

Lão thầy bói già

Mình theo dõi Nhã Nam trên Fb.

Ad của page này hay trích dẫn từ những cuốn sách mới. Mình thấy là một cách quảng cáo rất hay.

Cách đây gần 3 tuần bỗng thấy status:


Vợ mình từ nhỏ cho tới khi đi lấy chồng đéo bao giờ biết văng bậy.

Gần đây khi đang ăn cơm, giữa câu chuyện vợ mình văng "đéo". Mẹ vợ mình nửa mắng con gái, nửa như muốn phân ưu với ông con rể là mình, nói:


-Chả hiểu con này giờ học ai cái thói văng bậy!


Mình nghe xong, đéo nói gì.

(Có một phố vừa đi qua phố, Đinh Vũ Hoàng Nguyên, NN|HNV)



Và cái hình:




Buồn cười, có một member (tên và avatar có vẻ là nữ) comment:

Nhã Nam giờ quay sang cổ vũ nói tục chửi thề sao?????BUỒN NHẨY


Tự nhiên, mình hình dung ra một bạn đọc nữ rất xinh đẹp, da trắng tóc dài đen nhánh, và rất đoan trang, với đôi mắt to cực kỳ nghiêm khắc sau lớp kính cận dày cộp, hihi.

Nhưng chắc chắn mình sẽ chuồn mà không nói chuyện với bạn ấy đâu, chán chết.

Không phải vì mình thích nói tục, mà vì mình vội đi tìm cuốn sách. Cuối cùng thấy tiêu đề trên Tiki.vn nhưng sách vẫn chưa có. Mình để lại đăng ký báo tin. Và hôm nay là kết quả ngọt bùi:



Bloggers ngày ấy nhiều người biết đến Lão thầy bói già, bùa yêu thầy yểm bằng môi.

Rồi sân chơi về chiều, người người tứ tán. Mình lai vô ảnh khứ vô hình, vốn chỉ viết cho chính mình nên cũng không nhiều bạn bè để mà luyến tiếc. Một vài bạn từng có "lời qua tiếng lại", khi nghỉ chơi mình cũng nhơ nhớ. Nhưng cứ nghĩ, biết đâu chẳng có ngày gặp lại, đâu đó trên net rộng lớn, hoặc, cũng có thể, ngoài đời tại một địa điểm trên trái đất tròn.

Mình bám theo Bói, sang Multi, qua Fb. Ngày Bói nghỉ chơi, mình đã chảy nước mắt.

Bởi vì, đó là một cuộc chia ly vĩnh viễn. Net còn đó mà đã dừng lại. Đời vẫn ngoài kia nhưng cu Bũm vừa đầy năm đã mãi mãi mất cha.


Ngày ấy tính đến hôm nay là vừa đúng 1 năm 6 tháng. Và lạ thay, ngày ấy cũng là ngày sinh nhật lần thứ 38 của Anh. Hôm nay, mình đón nhận một hóa thân khác của Bói. Cảm ơn mọi người, cảm ơn Nhã Nam.

Chắc hẳn mình đã đọc gần hết, vì Bói vốn chỉ viết (chơi) trên blog. Đã đọc rất kỹ. Nhưng mình sẽ lại đọc nữa ...

Osin Huy Đức cũng thốt lên: Chỉ cần để lại một cuốn sách mỏng như vậy thôi, Nguyên ơi!


Dẫu sao, vẫn chống chỉ định với một số người, như bạn nữ yêu sách nói trên chẳng hạn ...

Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013

Sách

Mấy hôm nay ầm ĩ chuyện cô nàng HC xuất bản sách.

Chuyện các anh hùng bàn phím chém gió thì không còn lạ gì, nhưng lần này, phản ứng của người bị chém thực sự không thuyết phục. Không chừng, cô ấy lại là đại cao thủ chém gió (?!).


Dù sao đi nữa, mình cũng không thể đọc sách của cổ nữa. Đơn giản vì không lẽ đọc sách mà cứ canh cánh kiểm tra xem thật hay dối? (!).



Hỡi ơi Cao Chu Thần Cao Chu Thần, nếu còn sống đến ngày nay liệu ông có còn duy hữu độc thư cao?

Thứ Tư, 18 tháng 9, 2013

Bão

Chiều Chúa Nhật vừa rồi, đang ngồi trong quán bê thui Mười ở Cầu Mống thì trời đổ mưa. Một thực khách, có lẽ vội tránh mưa, lao vào quán đâm luôn vào cửa kính. Cánh cửa vỡ tan tành với một tiếng kêu to như bom nổ.

Khách không sao. Cánh cửa chắc chủ quán cũng không đền. Nhưng dư âm thì rộn rã quán chắc không chỉ buổi chiều hôm đó (!?).


Nghĩ, dân ta nhiều khi cứ muốn bi kịch hoá tai nạn. Nhưng cái này nói trong nhà thôi, người ngoài nghe được lại hè nhau ném đá, không phải đầu cũng phải tai, hihi.



Viết nhân cơn bão không quá lớn. Lẽ ra làm sao để xã hội vẫn hoạt động bình thường mới giỏi, chứ cứ như đống công văn hết dự báo đến chỉ đạo của cái nhà nước vô tích sự nghe mà nản ...

Chiều mình đạp xe về nhà, không có áo mưa. Trời mưa ướt tý không sao, nhưng qua ngã tư Đông Tây - Bắc Nam (một trong những ngã tư trung tâm của thành phố đáng sống) thì được hưởng nguyên những làn nước từ các đồng chí 4 bánh hoành tráng. Tự an ủi vẫn còn hơn la liệt các 2 bánh gắn máy ... bị tắt, hehe.


Bây giờ thì ngồi trong nhà chăn ấm nệm êm trà nóng nghe ngoài kia tầm tã tầm tã. Nghĩ về những hệ thống cống thoát nước mang tầm vóc dân tộc. Và nghĩ về cái thị trấn gì đó trên Tây Nguyên mới được/bị bạn thuỷ điện rửa giùm.

Xem chừng các công văn dự báo và chỉ đạo vẫn sẽ còn nhiều lắm lắm ... haiz ...

Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2013

Ma nói chuyện

Chép tặng bạn sợ ma.



Có người trốn tránh quân thù nghịch, đi ẩn núp ở chỗ núi thẳm, hang cùng.
Một đêm, gió mát, trăng thanh, người ấy bỗng thấy một con ma vẩn vơ quanh quẩn ở dưới cây dương liễu, sợ quá cứ nằm phục xuống, không dám trở dậy.
Con ma thấy thế, lại tận nơi, bảo:
- Sao không ra đây mà chơi?
Người kia run cầm cập mà trả lời: “Thưa ông, con sợ ông lắm”.
Con ma nói:
- Sao mà gàn thế! Việc chi mà sợ! Kể mà đáng sợ thì chỉ có giống người là đáng sợ hơn cả mà thôi. Bác thử nghĩ xem. Ai làm cho bác đến nỗi cơ cực như thế này, người hay ma?”.
Ma nói xong, cười một hồi rồi biến mất.
Duyệt Vi

(Theo Cổ học tinh hoa)

Đêm khuya

Chẳng khuya sao gọi là đêm
Chẳng thao thức đã không nên cuộc tình.



- Posted using BlogPress from Khanh An's iPadj

Location:kiệt 338 Hoàng Diệu,,Vietnam

Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2013

Tới ..., chưa tới ...

Mấy hôm trước, sáng đi làm gặp một đoàn xe tang. Mình thong thả tránh sang một bên nhường đường và đạp xe theo sau. Thấy mặt đường vương vãi giấy vàng mã. Lẫn giữa những tờ "tiền âm phủ" có những tờ tiền thật mệnh giá 1000 đồng.

Vụ này mình có đọc báo nghe nói ở đâu đó, bây giờ mới mục sở thị.

Nghĩ bụng, tới rồi tới rồi ...



Chiều nay đạp xe đi làm về thấy một đoàn nam thanh nữ tú. Nữ váy ngắn áo ba lỗ màu vàng cưỡi xe đạp, nam quần đùi áo số màu đỏ chạy xe máy.

Điều khiến mình nhìn mãi là những dòng chữ in trên lưng áo. Ghi nhớ từng chữ cái để chép lại ra đây: WE ARE FARMILY!!!

Haiz, chưa tới chưa tới ...

Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013

Đẹp?

Đầu tiên là nền báo chí cách mạng vn đi tiên phong, ra rả tin "3 chàng trai bị trục xuất vì quá đẹp trai" (?!).

Mặc dù một vài người tỉnh táo đã chỉ ra rằng mấy bức ảnh bị photoshop quá độ, vẫn không ngăn nổi làn sóng ào ạt comment lên fb của "các chàng đẹp trai" của các "fan" đến từ xứ lúa nước mũi tẹt da vàng.

Có thể tương kế tựu kế, mà cũng có thể đã chi cho các nhà báo từ trước, ngay lập tức có kẻ tìm cách đưa được một đương sự đến vn. Và có thể được trả tiền, mà cũng có thể quá rảnh, một lượng "fan" hùng hậu ra đón tại sân bay, (dĩ nhiên) thất vọng về vẻ đẹp (!!).

Nhưng có lẽ đáng nói hơn là thú nhận của chính chủ: anh ta và 2 người bạn chỉ bị mời ra khỏi một lễ hội do nhảy nhót không đúng mực trong một khu vực gia đình, haha.


***


Nhân tiện nói chuyện fb, một làn sóng gạch đá made in vn cũng đang được ném lên fb của Bill Gates, nhân vụ ông này đăng một bức hình rất đặc trưng của ngành nhà đèn vn.

BG, cách đây mấy năm còn là tấm gương đầu cửa miệng của giới trẻ vn, nay bị chửi với những lời lẽ tục tĩu nhất. Công bằng mà nói, cũng có những bạn trẻ có lương tâm, và thế là hình thành trận chiến bên nhà bác Bill, hihi. Chỉ có nhà đèn vn là vẫn ngậm miệng ăn tiền.


Cách đây không lâu cũng có trường hợp một cô gái Thái lan, hơi xấu người, cám ơn một lượng "fan" lớn người vn trên fb. Tất nhiên, chắc chắn cô không hiểu được những comments xỏ xiên của các "fan" rảnh nhảm xứ láng giềng.




Bên cạnh nạn nhập siêu hàng tiêu dùng, vn có thể tự hào "xuất siêu" loại sản phẩm (nếu có thể gọi là) văn hóa này, thanks to fb, hehe.

Fukuzawa Yukichi - Khuyến học

It is said that heaven does not create one man above or below another man.

Trời không sinh ra người ở trên người, cũng không sinh ra người ở dưới người.



Nhưng thường vẫn có người trên kẻ dưới, ấy là do người tự sinh ra vậy.

Người trên hung bạo, đàn áp kẻ dưới, ấy thường thôi. Người trên khác là người hiểu chữ bình đẳng.

Kẻ dưới ươn hèn, gian dối, ấy cũng thường thôi. Kẻ dưới chống lại người trên, hoặc giả thua, hoặc giả thắng lại trở thành người trên hung bạo.



Theo mình hiểu, chỉ một con đường: học.

Thứ Sáu, 6 tháng 9, 2013

Mình nhớ mình đọc Tư cách mõ của Nam Cao từ lúc còn bé tý. Ấn tượng đầu tiên là cách kể chuyện của nhà văn (con nít chỉ để ý nội dung câu chuyện thôi, không suy diễn). Ấn tượng thứ hai bây giờ vẫn còn nhớ, là không hiểu tư cách nghĩa là gì ( thì trong truyện có nói rõ), nhưng cũng không hỏi ai. Còn ý nghĩa sâu xa, có khi đến tận giờ mới hiểu.

Không ai sinh ra đã là mõ. Mà mõ, như ban đầu cũng là một nghề, về bản chất có gì là xấu? Mới biết, tư cách mõ không hẳn chỉ là tư cách của thằng mõ!



Nhớ lại chuyện này, vì cách đây không lâu nhạc sĩ Ngọc Đại có ra album Thằng mõ.

Ông nhạc sĩ này cùn đến mức tự đánh đĩa CD, không thèm xin giấy phép. Giới "phê bình" ngày nay có lối chê rất hay, rằng những loại như thế chẳng cần nghe (sách như thế không thèm đọc), nhưng vẫn chửi như hát hay thành cả mấy bài dài.

Mình không định phê bình ai, nên kiếm vài bài nghe thử. Nói chung nhạc chả thấy hay, lời thì nghe không được. Túm lại không biết ông ấy hát cái gì (nếu có thể gọi là hát). Hẳn loại này chống chỉ định với khá nhiều người?


Vấn đề là ở chỗ, không hiểu sao mình cứ nghe đi, rồi nghe lại.


Rồi liên tưởng đến một chuyện.




Ngày ấy hắn mới chân ướt chân ráo đến nước người, ngấp ngấp nghé nghé ngưỡng cửa trường đại học.

Đồng hương của hắn ở nơi xa xôi ấy có thể nói không nhiều không ít. Giang hồ vặt thèm nghe một tiếng cơm sôi, hắn lò dò tham gia vài cuộc sinh hoạt cộng đồng.

Lần ấy là một buổi biểu diễn văn nghệ. Mấy gã trai mới lớn chưa một mảnh tình vắt vai tò mò ngắm ngắm nghía nghía các nữ nhân đồng hương. Ấn tượng đầu tiên của hắn là sự trang điểm loè loẹt lem nhem một cách vụng về. Ấn tượng thứ hai bây giờ thì đã quen, có lẽ ngày ấy lần đầu tiên thấy một không khí mang tính tự tổ chức, là ồn ào kinh khủng. Biểu diễn văn nghệ, có sân khấu, có ban tổ chức hẳn hoi, mà ai hát nấy nghe.

Đơn vị hắn có anh Hà Thiên Sơn, tên hay người đẹp, đàn giỏi hát hay, nói tiếng Tây như gió, tóc dài lãng tử. Hôm đó ảnh hát xong hắn hỏi, anh hát bài tự chế à? Vì em thấy anh cứ í a í a, chỉ nghe được mỗi một câu: cho dù có đi nơi đâu, xin em hãy nhớ đến quê hương. Ảnh cười, tao mới nghĩ ra lúc lên sân khấu, nhìn xuống thấy cảnh khán giả ...

Hết chuyện.

Quốc học

Mình đã xem xong Quốc học Huế xưa & nay.

Xem, chứ không phải đọc. Chính xác là lật từng trang nhưng không đọc từng dòng.

Chỉ là tập hợp, dạng tiểu sử, của một số học sinh và thầy cô giáo (cũ) của trường.

Chưa nói tới chuyện 2 tập sách dày cộp không thể đem đến một cái nhìn khái quát về lịch sử còn dày hơn gấp bội của một ngôi trường, mà tập hợp đó khó có thể gọi là tiêu biểu. Chính xác là những tư liệu có-thể-có, hơn là cần-phải-có.


Tập hợp tiểu sử lại được sắp xếp thứ tự theo vần abc của tên thường gọi, bao gồm họ trước tên sau, hoặc bí danh. Nói chung là không phù hợp tìm kiếm.


Dĩ nhiên không theo trục thời gian, lẫn lộn thầy và trò, thì khó có thể hình dung lịch sử một ngôi trường. Điểm sáng duy nhất là danh sách các thầy hiệu trưởng qua các thời kỳ.



Nên gọi là một tập san thì đúng hơn, vì tên sách dễ gây nhẫm lẫn, theo lối lộng ngôn.




Chuyện ngoài chính sử: Chủ biên sách là TPT, tức TNV, người được nhắc đến trong hồi ký của nhà thơ TVS (NĐ).