Thứ Tư, 16 tháng 7, 2014

Em chã

Xưa, (mà nào chỉ xưa!?), có (mỹ hay hủ?!) tục, nhà hiếm muộn đi cầu tự (chắc viết đúng phải là cầu tử?). May mà sinh được đứa con thì tuy cốt nhục do người tạo ra nhưng là con trời con Phật vậy, ấy gọi là con cầu tự.

Con cầu tự cũng thịt cũng da song được nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa. Gặp nhà khá giả thời chẳng phải làm gì, nên cuối cùng cũng chẳng biết làm gì. Nhưng mọi ý muốn lại thành mệnh lệnh cả, người người chung quanh nhất nhất tuân lời. Lâu ngày thành quen chẳng còn biết được đúng sai, mà người nhà thì vẫn một thói ấy. Trừ phi táng gia bại sản ...


Ngẫm, công ty mình cũng chẳng khác nhà kia, mà giám đốc khác gì con cầu tự.

Không có nhận xét nào: