Thứ Bảy, 19 tháng 7, 2014

Sáng nay

Ngoài kia mùa Đông, đôi môi em là đốm lửa hồng
Ru đời đi nhé, cho ta nương nhờ chút thở than.



Tự dưng hắn nhớ tới câu hát này, một sáng giữa mùa hè nóng bỏng như sáng nay, khi mở cửa bước ra ngoài lúc sáng sớm. Trời lồng lộng, gió vần vũ.

Mát rượi hơn là lạnh lẽo. Nhưng hắn bỗng nhìn thấy cái cây đứng ngoài hàng rào, rung bần bật trong gió sớm. Lạ lẫm như nhìn thấy lần đầu tiên, dù, nó đã đứng đấy tự hồi nảo hồi nào, nổi bật bởi chỉ có một mình, và sáng nào ở đây hắn cũng nhìn ra đó ...


Nỗi cô đơn, nếu có, há chỉ sáng nay!?




3 nhận xét:

tunrua nói...

Sáng nay nhìn núi một mình,
Từng giọt sầu rơi lặng lẽ,
..............
:)

tunrua nói...

Hỏi rằng từ dạo đứng đây
Có thấy hao gầy những bóng mây qua.
:)

Thủy Nguyệt lãn ông nói...

:)