Hôm nay ngày 20 tháng 11, Tý đi học về điềm nhiên thông báo:
- Trường con sắp đuổi học bạn Sử bố mẹ ạ.
Mẹ Tý ngạc nhiên:
- Sao lại thế? Con bé Sử đẹp người tốt nết, chân thật, hay giúp đỡ mọi người cơ mà!?
Bố Tý thở dài:
- Bà nó chưa biết, ngày nay người ta chỉ cần mấy đứa ngoan ngoãn bảo gì nghe nấy. Con bé Sử phải cái thật quá, nên ...
Tèo, anh hai của Tý, tóc vàng toàn thân xăm trổ, cũng gỡ tai nghe tham gia:
- Bố mẹ toàn nhớ Sử ngày xưa, chứ lâu nay nó toàn bị chèn ép, cưỡng hiếp, toàn thân lở loét, mở miệng là lảm nhảm những thứ gần đây người ta nhét vào miệng nó, bọn con tuy thương nó nhưng đứa nào cũng tránh xa chả muốn dây vào.
Bố Tý lắc đầu ngao ngán:
- Ngày trước người ta còn lợi dụng cái tên con bé để dễ ăn nói, nay chắc chẳng thèm chính danh nữa, ngôn có không thuận cũng chả ai làm được gì nên người ta tống khứ con bé đi đây mà. Thôi thế cũng xong, Sử đã không còn là Sử thì học nữa phỏng có ích gì!
Ông nội Tý dạo này sức yếu, mắt mờ nhưng tai còn tinh, nghe thủng câu chuyện không nói một lời nào, lập cập đứng dậy khua gậy lần vào nhà trong. Cả nhà nhìn ông, im lặng, chỉ nghe tiếng gậy gõ trên nền gạch, cộc ... cộc ... cộc ...
Thứ Sáu, 20 tháng 11, 2015
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
2 nhận xét:
Cười ra nước mắt :'D
:)
Đăng nhận xét