Thứ Ba, 1 tháng 12, 2015

Passion

Hôm qua ngồi tán gẫu với Thương và Nhơn. Phì cười nghe kể về những sở thích của Vũ. Anh chàng chơi xe máy phân khối lớn, và smartphone, đổi liên tục.

Khiến hắn nhớ lại bộ phim vừa xem hôm trước, một gã đàn ông có thể thay đổi mọi thứ, khuôn mặt, nhà cửa, gia đình, cả tôn giáo, nhưng có một thứ không thể thay đổi, đó là niềm đam mê.

Bộ phim chỉ chiếu mỗi ngày một suất, ở mỗi một rạp. Với Julia Roberts và Nicole Kidman. The secret in their eyes (2015).


Nhờ bạn Quỳnh Vy, hắn mới biết bộ phim được làm lại từ một bộ phim của Argentina, El secreto de sus ojos (2009).

Theo lời khuyên của QV, hắn tìm xem phim gốc online. Đồng ý với nhiều bạn rằng, phim làm lại không hay bằng, dù có các tài tử nổi danh. Điểm trên IMDb cũng thấp hơn hẳn, chỉ 6.2 so với 8.2 của phim gốc. Chẳng lạ, khi phim gốc giành Oscar cùng năm với Avatar. Thế mà hắn không biết gì. Một phần do trí nhớ giảm sút, một phần do hắn ít để ý các hạng mục như phim nói tiếng nước ngoài.


Thực ra, phim làm lại hầu như giữ mọi chi tiết đắt giá của kịch bản gốc, liên quan đến vụ án. Sự miễn cưỡng đến với vụ án, ám ảnh về hiện trường vụ án, và chiếc nút áo bị đứt trên ngực nữ điều tra viên. Dĩ nhiên không thể thiếu sự đam mê khiến thủ phạm tự lộ mình trên bức ảnh chụp lại, và một sự đam mê khác khiến hắn cố tình lẩn trốn vẫn không thoát.

Không hiểu sao các nhà làm phim Mỹ lại nâng cao mối quan hệ mang tính thân tình giữa điều tra viên chính với gia đình nạn nhân mà giảm đi quan hệ giữa hai nam nữ điều tra viên. Trong khi phim Argentina nhấn mạnh mối quan hệ này như một sự đam mê khác của một tuyến nhân vật khác. Mà sự đam mê bị bỏ qua này lại rất dễ thương, khi nàng chạy theo chiếc tàu rời sân ga và chàng cũng chạy đến toa cuối, để nhìn thấy hình bóng nàng ngày một nhỏ đi cùng với sự bóp nghẹt trong tim ngày càng lớn.



Khía cạnh thứ hai của đam mê chính là nỗi ám ảnh. Người ta không thể thay đổi niềm đam mê, cũng như không chọn được ký ức ...

2 nhận xét:

tunrua nói...

Cái đoạn chạy theo tàu lãng mạn quá trời ui! :D

Thủy Nguyệt lãn ông nói...

:)