Thứ Tư, 30 tháng 3, 2016

Lại mệt

Sức khoẻ dạo này xập xệ quá, huhu.

Hôm kia đi học (huấn luyện). Tối tự dưng thấy dấu hiệu viêm họng.

Hôm qua lại vật lộn một ngày dài với trạm mới. Phát mệt với những chuyện "trong chính sự".

Hôm nay lên trực. Cắm mặt vào một đống bản vẽ. Và còn chùi rửa được 2 cái điều hoà. Nắng mà vẫn thấy lạnh.

Mốt sẽ bảo dưỡng cả ngày.

Tuần sau còn phải thức 1 đêm nữa.

Tháng Tư đến rồi. Một vài thay đổi cũng đến rồi.

Thứ Hai, 28 tháng 3, 2016

DC Comics

Có lẽ muốn giành lại thế giới từ những anh hùng giải cứu thế giới của Marvel, DC Comics quyết định cũng sẽ nhóm họp các anh hùng của mình, điều mà Marvel đã làm mấy năm nay.

Những kẻ đến đầu tiên là 2 nam 1 nữ: Batman, Superman và Wonder woman.

Hắn chưa từng biết đến cô nàng Wonder cho đến khi xem Dawn of Justice (2016). Xinh đẹp, quyến rũ và hoá ra lúc đánh nhau cũng mạnh kinh người.

Siêu nhân thì tất nhiên là xưa còn hơn trái đất rồi.

Nếu hắn nhớ không lầm, thì Người Dơi phải là anh hùng Mỹ đầu tiên mà hắn biết, hihi. Đó là thuở còn bé tí, thỉnh thoảng vớ được vài tờ tranh rách nát sót lại sau 75 (ngoài quốc doanh, dĩ nhiên). Và thế là thích thú với Batman và Robin.

Lạ là, sau này hắn không hề thích Ông Dơi một tí nào nữa. Đến mấy phim mới đây về ổng hắn cũng chả buồn xem.

Hơi ngạc nhiên thấy lần này thủ vai Bruce là Ben Affleck. Thực sự, Ông Dơi quả nhiên trầm tư lắm lắm. Đến mức lập mưu suýt cho anh chàng mặc sịp đỏ về chầu Diêm vương luôn, hehe.


Vấn đề nêu ra hiển nhiên xa lạ với dân vina: làm sao kiểm soát các siêu quyền lực (như Siêu nhân chẳng hạn)?.

Cũng như các siêu anh hùng Marvel, mấy ông bà này cũng uýnh nhau vỡ đầu sứt trán, lừa lọc nhau chán trước khi chung sức đánh kẻ thù. Và, thế là, (sẽ?) có biệt đội siêu anh hùng DC Comics đây. Chắc phải đợi tới sang năm ...



Btw, nếu hai biệt đội siêu anh hùng này mà choảng nhau thì sẽ có nhiều chuyện cho các fan chém bàn phím, nhỉ?! Haha ...

Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2016

PCT

Nhân kỷ niệm ngày mất của Cụ Phan Chu Trinh, nhiều người nhắc lại tư tưởng của Cụ.

Dường như chỉ để chứng minh rằng, những tư tưởng sáng suốt thường không được dân vina lựa chọn.


Haiz.

Thứ Tư, 23 tháng 3, 2016

Giỗ

Hắn vẫn thường nói Fb là cái chợ.

Chợ cũng có chỗ hay. Hôm nay nhiều người nhắc đến lão. 4 năm.

Nói giỗ nhẽ sai, vì người vina nhớ theo ngày âm (lịch).

Nhưng hôm nay cũng là ngày sinh của lão. Con người kỳ lạ sống chẵn 37 năm.



Blog tĩnh mịch. Quả cách nay vừa đúng 4 năm hắn có viết.

Song Fb mà không nhắc thì quên ...

Thứ Ba, 22 tháng 3, 2016

Cambodia

Hắn không nhớ hồi còn nhỏ có từng được học hay đọc gì về dân tộc đó không. Dẫu gì 3 nước Đông Dương cũng là láng giềng gần.

Chỉ nhớ hồi đang học đại học, nghe ở đó đạt được thoả thuận chính trị, với Xi-ha-núc trở lại làm vua, và tên nước Campuchia được gọi chính thức là Cambodia.

Nhưng, dường như vina xứ thì cứ Campuchia mà gọi, hehe. Và hình như cũng gọi dân tộc ấy là Khmer.


Nay đọc thấy Paul Doumer cho rằng dân tộc Khmer đã bị diệt vong, và người Miên kế thừa mảnh đất ấy.

Không khỏi liên tưởng đến dân tộc Chăm. Hắn đã từng nghĩ, dân Việt phải dã man lắm mới làm biến mất cả một dân tộc.

Sau này hắn thích thú với khảo cứu của nhà văn Hồ Trung Tú, cho rằng trong huyết quản của chúng ta có một phần dòng máu của dân tộc Chăm.


Dẫu sao, vẫn có một cái gì đó đã biến mất. Cái gì đó vô cùng đẹp đẽ ...

Chuyện xảy ra với người Khmer nhẽ cũng như vậy chăng?

Lại nhắc chuyện bạn hắn đi Cambodia du lịch, về bảo: dân đó tệ chẳng khác dân vina, hihi. Hắn cãi, phải hơn chứ, vì xứ vina làm gì có cái gì như Angkor!

Người Chăm cũng để lại một Mỹ Sơn cho vina xứ trầm trồ.





Lịch sử dường như muốn chứng minh rằng, lựa chọn của loài người bao giờ cũng sai.

Hắn vẫn tin chắc, chỉ có sự diệt vong sớm của nhân loại mới tránh được cho trái đất một thảm hoạ còn tồi tệ hơn ...

SE

Các anh hùng bàn phím xứ vina đang chém mấy sản phẩm mới của Táo một cách dữ dội.

Khiến hắn đâm lo. Vì bị chê thế này khéo lại bán chạy lắm đây. Nghĩa là càng khó mua.


Chả là, hắn thấy thích con SE mới đó, huhu.

Chủ Nhật, 20 tháng 3, 2016

Nhân hậu

Chúng ta là một dân tộc nhân hậu.

Từ bé hắn đã thường nghe như vậy. Nhưng đó là hầu như chúng ta tự nói về chúng ta.


Khoảng năm 1995, hắn được nghe một báo cáo viên cao cấp, hôm đó có nói về vấn đề buôn bán ma tuý. Rằng nước láng giềng phía bắc đang áp dụng chính sách xử bắn không thương tiếc, song chúng ta dường như "sẽ không thể cứng rắn như vậy".

Rút cuộc cũng có không ít án tử cho vấn nạn này. Chắc chỉ mới là phần nổi của tảng băng ...



Mà, nào phải chúng ta không biết chém giết. Chúng ta đã từng, thậm chí rất tàn bạo, triệt đường sống của nhiều đồng bào mình, chỉ vì tội, không đồng quan điểm. Hình như chúng ta rất giỏi chém giết vì ai đó mơ hồ, chứ không ý thức rõ ảnh hưởng đến bản thân mỗi cá nhân.


Chúng ta giỏi ồn ào về những vụ án giết người mà thiếu lòng trắc ẩn với chính nạn nhân của những vụ án đó.

Vì thế chúng ta thản nhiên cưa bom làm chết hàng xóm. Chúng ta vô tình đâm xà lan làm sập cầu. Chúng ta thờ ơ phun thuốc độc lên rau quả.

Một người nhân hậu vẫn không hiểu, hay cố tình không hiểu, rằng, vi phạm luật giao thông là có thể gây nên cái chết cho đồng loại?





Thực ra, chúng ta chỉ nhân hậu với chính thói hư tật xấu của chúng ta mà thôi ...

Thứ Bảy, 19 tháng 3, 2016

Street war

Đường vào cảng hàng không (quốc tế) ĐN, ngay bùng binh, một bên là Thế giới di động, một bên là FPT shop. Bên nào cũng cửa kính trong suốt, tủ gương sáng choang, lượn quanh là các chân dài váy ngắn. Rồi thì ngoài cửa cờ quạt tưng bừng, mấy cái loa đại vặn hết công suất.

Hôm qua thấy bên FPT có một hàng dài chắc khoảng 20 em gái quần đùi áo phông đỏ chói đứng nhún nhảy dọc vỉa hè. Bên Tgdđ dường như tối hẳn hehe, chưa biết sẽ có chiêu gì mới hay không.


Bùng binh này sáng nào chiều nào cũng kẹt xe.

Thứ Năm, 17 tháng 3, 2016

Buồn

Đời cơ bản là buồn.



Sáng đi làm gặp lại người quen mà bỗng thấy buồn.

Mới đó mà tính ra hắn đã quen em cũng đã 10 năm. Cùng làm việc với em những thời gian ngắn ở hai nơi khác nhau, và bây giờ có lẽ là nơi thứ ba. Buồn vì chính lẽ đó, thấy em lận đận.

Em có năng lực, làm việc chuyên tâm. Có lẽ chính vì có trách nhiệm mà em thay đổi công việc, và hắn thấy em vẫn chưa thể ổn định.



Trưa đọc tin Trần Lập đã ra đi. Hôm trước là sự ra đi của Thanh Tùng.

Hắn nghe TL không nhiều. Đã từng nghe TT nhiều hơn. Dường như những con người có tâm hồn ngày càng ít đi ở vina xứ. Đang thời tiểu nhân đắc chí.





Gặp lại cũng buồn. Chia tay cũng buồn.

Đời, về cơ bản, là, buồn.

Thứ Hai, 14 tháng 3, 2016

Theo voi ăn bã mía

Nhân đọc tin xả nước phục vụ đua voi giữa mùa hạn hán. Lại nghe có viện nghiên cứu bảo tồn voi ngốn gần 100 tỉ mỗi năm, kết quả không một con voi nào được sinh ra, và số lượng voi đã giảm đi một nửa. Gọi là bắt voi già ra đua. The Last Elephants?

Chép lại bài thơ của cụ Tản Đà. Vina xứ đâu chỉ một viện voi ...


Ăn mía theo voi tiếng đến giờ
Vì chi miếng bã để trò dơ
Nhón chân những chực khi vòi nhả
Rát lưỡi đành xơi cái ngọt thừa
Ấy đã theo đuôi thời phải hít
Còn đâu nên tấm nữa mà vơ
Ngàn năm bia miệng là câu thế
Những kẻ ăn thừa đã biết chưa.

Thứ Bảy, 12 tháng 3, 2016

tml

Cây thân mộc. Xù xì vươn thẳng lên không đâm cành rẽ nhánh.

Lá sum suê bẹ ôm lấy thân tựa e ấp mớ ba mớ bảy.

Ngày kia chính giữa đọt nhu nhú một bông hoa. Mà không, một nhành hoa, ngày càng dài ra với chi chít những bông hoa như những quả cầu gai. Ồ, lại không, hình như mỗi quả cầu phải là một chùm hoa, với những cái gai không hề nhọn chính là những búp thuôn dài.

Hai tuần sau, vào giờ sẩm tối, búp bỗng nứt nở xoè ra sáu cánh khoe mặt trong trắng muốt. Mỗi cánh có một nhị trắng như chân vũ nữ ba lê đi giày vàng bé xíu. Và chính giữa hoa là nhuỵ xinh xinh màu trắng ngả sang trong suốt.

Cả ngày búp ôm ấp, tối nở chen nhau trắng chùm trắng nhánh thả vào không gian một mùi hương dịu ngọt ngất ngây ...




Brooklyn

Brooklyn (2015) là một bộ phim nhẹ nhàng cho một chiều thứ Bảy nhẹ nhàng.

Không ngờ ở Ireland xa xôi cũng từng có những suy nghĩ thủ cựu như vậy. Dù sao cũng đã cách nay hơn nửa thế kỷ.


Hắn ghét sự thủ cựu vẫn còn nhan nhản ở xứ Việt. Đáng thương, họ ngày càng bị bỏ rơi vì chính sự áp đặt của họ hầu mong điều ngược lại.

Nếu bạn khăng khăng không chấp nhận người khác thì cớ gì người khác lại phải chấp nhận quan điểm của bạn?



P/S: Hắn thích cảnh các cô gái ở trọ cùng ăn tối hàng ngày chung một bàn với bà chủ nhà. Chẳng phải đó chính là gia đình sao? Đủ ấm áp nhưng không bó buộc khi mỗi thành viên đủ sức bay xa ...

Ma

Sáng nay ngồi chờ bảo dưỡng xe non 3 tiếng đồng hồ. Đọc được chương Trung kỳ, Hồi ký Paul Doumer.

Tự nhiên nhớ người Việt hay hỏi nhau: có tin có ma không. Lẽ ra, là người Việt, câu trả lời phải là: có.

Các tập tục của người Việt chẳng phải đều bắt đầu từ tín ngưỡng với lòng tin sâu sắc về cuộc sống sau khi chết đó sao?

Nên một năm dăm lần (chí ít là 2 lần: ngày giỗ và ngày Tết Nguyên đán) đều bày biện mâm cúng, thực chất chẳng khác mời ông bà về ăn bữa cơm vậy. Cũng cơm cũng thức ăn, cũng chén đũa cũng rượu, cũng nước súc miệng cũng trà.

Và nhà nhà ráng sinh cho được đứa con nối dõi tông đường. Ấy lấy người lo hương khói đặng sau khi chết có chỗ tìm về.



Doumer có nhận xét: lăng tẩm vua chúa ở Huế còn ít lạnh lẽo hơn chính nội điện hoàng cung.

Lễ Đàn Nam Giao lần đầu ông tham dự rất nhiều thủ tục, lần sau đã đơn giản đi nhiều.

Thứ Sáu, 11 tháng 3, 2016

Thơm


Khi chén rượu, khi cuộc cờ
Khi xem hoa nở, khi chờ trăng lên.









Thứ Tư, 9 tháng 3, 2016

8/3

Hôm qua tháng 3 ngày 8.

Sáng hắn lên núi, nghe nói xe mới xuất phát đưa chị em trong công ty đi chơi ngày 8 tháng 3.

Chiều tối xuống núi, thấy chị em vừa về đến nơi. Xe 52 chỗ chật ních. Đồng nghiệp bảo hồi trước chỉ một xe 16 chỗ.

Nhớ hôm trước cũng lên núi làm việc muốn ốm thì sáng thấy nam thanh nữ tú đoàn thanh niên ăn diện ngất trời cờ quạt tưng bừng đi dự lễ ra quân (một đợt thi đua nào đó).

Tự nhiên thấy hơi chạnh lòng, 23 năm làm việc cho công ty chưa từng được đi chơi chuyến nào, ngoại trừ anh em trong trạm cùng nhau đi chơi theo tiền nghỉ mát hàng năm. Trong khi công đoàn, các phong trào thi đua thi đấu thì hết Hạ Long tới Sapa, Lạng Sơn chán lại Hà Giang, đủ cả.

Cũng chẳng trách ai, có chăng tự trách mình. Chỉ biết làm việc, không biết tới hoạt động phong trào. Lúc trên núi sếp đến tận nơi bắt tay dù hắn cố tình chui vào góc, cố gắng bám sát nhé. Vâng, tất nhiên rồi, và cũng tất nhiên không phải vì sếp căn dặn.

Nghĩ, đất nước mình cũng ưu việt ...

Vịnh mảnh sành

Hôm qua về đến nhà trời đã tối mịt. Thấy như có cái gì đó giữa nhà (?). Kịp tránh sang một bên và bật đèn. Hoá ra chậu cảnh rớt xuống vỡ tan. Tự dưng nhớ bài thơ cũ:

Rủi tay một chút hoá tan tành
Thiên hạ còn kinh tiếng sỏi sành
Bén chẳng nhường gươm người gớm mặt
Rán sao ra mỡ chúng bêu danh
Ghê phen sấp cật nằm trên cát
Có thuở làm chông đứng vách thành
Chuông khánh dầu ai không dám sánh
Gõ chơi nghe tiếng cũng lanh canh.

Thứ Sáu, 4 tháng 3, 2016

Mệt

Ngày hôm qua hắn có một ngày làm việc mệt nhừ. Khi xe xuống núi thì đầu nhức như búa bổ, và buồn nôn. Ráng được về đến nhà, nôn xong mới nhẹ người. Tắm, nấu cơm. Ăn xong là lập tức lên giường.

Có lẽ do yếu hơn là do công việc mệt nhọc. Trong khi người khác phải mang vác nặng, lên xuống cầu thang, giàn giáo, thì hắn chỉ loay hoay trong một phòng. Xoay như chong chóng giữa đống thiết bị mới toanh ngổn ngang và mớ bản vẽ chưa hoàn thiện. Kiểm tra đánh giá thiết kế và lắp đặt. Rốt cuộc như thường lệ hắn "bới" ra một đống lỗi. Giá đừng cho hắn nhúng mũi vào thì hơn. Giờ thì phải sửa thôi.

Ngày làm việc đầu tiên tại trạm mới. Cũng chưa chính thức, mới chỉ là khách mời. Nhưng chắc tương lai sẽ gắn bó thôi.

Quần quật một ngày không nghỉ, uống hết chai nước 1,5 lít, trưa nhai vội bánh mì trong lúc ngắm nhìn kết quả lắp đặt. Sáng lên núi chuẩn bị nào mũ len nào áo mưa, chiều không những nắng mà còn phải cởi hết áo len áo khoác.


Công việc thật là lôm côm. Thấy chặng đường trước mặt sao mà dài, trong khi gối chùng mắt mỏi ...