Thứ Sáu, 23 tháng 9, 2016

Thí điểm

Thí điểm, chả biết có phải là từ "Hán Việt" gì gì đó hay không, nhưng nôm na bằng cha mách qué, thì chẳng qua nói sổ toẹt ra là thử.

Chuyện này, trong công việc của hắn, quá quen thuộc. Cần làm việc gì đó, không chắc phải thực hiện như thế nào, bèn thử. Thử, sai thì tháo ra làm lại (ăn gian không được thì bỏ, hehe).

Song phải nói thẳng, thợ giỏi là người biết tính toán, lường trước các tình huống, sao cho kết quả tốt mà ít phải thử nhất. Các kỹ sư ngày nay cũng vậy. Chỉ những kỹ sư kém mới đụng gì cũng thử, do thiếu kiến thức cơ bản và lười suy luận. Mà, thói đời, đã vậy thì thường sai nhiều hơn đúng.


Nhưng ở một xứ kia, có một loại kỹ sư quanh năm thử, í quên, họ tự gọi văn hoa là "thí điểm". Và họ cũng văn hoa tự gọi mình là "kỹ sư tâm hồn".

Thông thường, một lần thử cái gì đó mà sai, thì sẽ gây tốn kém và thương tổn. Dường như, trừ "tâm hồn" (?!!!).

Thực ra, nói chung chung cũng lắm kẻ oan. Chỉ vì, họ chịu sự "lãnh đạo sáng suốt" của một tổ chức được gọi là bộ học, hay như ngày nay, tên ấy dài ra, dân gian bèn gọi tắt là (giáo) dục. Tương ứng với sự kính trọng (khinh bỉ) đáng được nhận, dân gọi là thằng, thằng dục.

dục ơi bố phải lạy mày
Cứ yên một tý lại bày trò ra
...

Không có nhận xét nào: