Lại nói chuyện lão già lười nơi núi nọ, gặp buổi thong dong, mới nhớ tới thú vui tao nhã. Đang lúc ngồi đọc sách trên hố xí, bỗng phát hiện ra một chuyện kinh thiên động địa.
Tại sao người Tàu nơi phương bắc, đất vuông hàng triệu dặm mà vẫn đời đời dòm ngó miếng đất hẹp phía nam?
Ấy bởi bao nhiêu huyệt hổ huyệt rồng đều nằm ở phương nam hết cả. Nên lúc mạnh thì hùng hổ tìm cách chiếm lấy để dùng, khi yếu cũng lén lút âm mưu phá đi nhằm yểm.
Phải thế chăng, mà trời nam địa linh nhiều như cát bên sông bao năm kiệt nhân không còn một mống?
Hoặc giả hiếm hoi lắm có người nam học nghệ được phần nào thuật địa lý của người Tàu, thì cũng chỉ đến một đời ôm hận mà thôi. Hoặc học chưa đến nơi đến chốn bị thầy gài bẫy triệt mất. Hoặc tại người thân u mê làm hỏng mất thời. Hoặc nữa tu vội tu vàng đức không kham nổi số. Mới biết gốc không sâu rễ không vững thì chẳng làm gì được.
Rốt cuộc chỉ trộm thiên cơ mà kiếm ăn qua ngày. Ấy nợ càng thêm nợ ...
Thứ Sáu, 14 tháng 7, 2017
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét