Thứ Hai, 9 tháng 10, 2017

Thầy đồ Nghệ

Nghệ (an) là quê ngoại hắn. Cũng là nơi hắn trải qua vài năm thơ ấu (ít ỏi).

Nhưng thực ra, hắn chưa từng được gặp một thầy đồ nào. Có lẽ, những gì hắn được nghe, thuộc về huyền thoại nhiều hơn là thực tế. Thậm chí, huyền thoại về "gàn" nhiều hơn là "thầy đồ".

Dù gì, chất "thầy đồ gàn" cũng đang giảm dần nơi xứ Nghệ. Ở đó, những tiếng quát của các ông bố không còn nhiều uy lực. Mắt của những đứa trẻ đang lớn lên mang cái nhìn u tối. Tỷ lệ học sinh rớt tốt nghiệp khá cao nơi mệnh danh "đất học".


Thầy Văn Như Cương dạy toán (toán như Cương, và nghe đồn, ngang (cũng) như Cương), thì, hắn từng được gặp, đúng hơn là được thấy. Vì thầy là thầy của thầy hắn. Hồi đó thầy đã để râu, nhưng râu vẫn còn đen lắm, và dáng người gầy, trông cũng hơi hơi "gàn".

Ngoài ra, hắn chẳng biết gì thêm. Toàn những câu chuyện kể. Kiểu, "lợn nuôi thầy Cương chứ không phải thầy Cương nuôi lợn".

Gần đây, rộ lên tranh luận về phương pháp giáo dục "hà khắc" của thầy, (dường như có chủ ý của ai đó trong những tháng ngày hỗn loạn này?!). Hắn, cá nhân, không thích phương pháp hà khắc. Song, chẳng phải thầy đã làm được nhiều, trong khi cả nền giáo dục thối nát chẳng hề có phương pháp nào?


Một vài ý kiến trên Fb thắc mắc, rằng bình thường thầy Cương phản hồi nhanh lắm cơ mà?

Kệ người đời, lắm lúc hắn cũng muốn "gàn".

Mong Thầy yên nghỉ!

Không có nhận xét nào: