Có vẻ như, Biden không thể quay về với cái máng lợn cũ.
Cái máng lợn cũ, có thể đã bị Trump đập vỡ tan tành. Hoặc, chí ít, cũng sứt mẻ đến độ không dùng được nữa.
Có vẻ như, Biden không thể quay về với cái máng lợn cũ.
Cái máng lợn cũ, có thể đã bị Trump đập vỡ tan tành. Hoặc, chí ít, cũng sứt mẻ đến độ không dùng được nữa.
Rút cục, kẻ "cướp nhà băng" đúng là một phụ nữ, nhưng không phải là người "đội lốt" người môi giới bất động sản như cảnh sát trẻ Jack nghĩ.
Đó là người môi giới bất động sản thật, (vốn cũng là một phụ nữ), người không hề xuất hiện trong vụ "bắt giữ con tin" cho đến giờ phút này vì đã trốn trong một không gian bí mật ngay khi vụ "bắt giữ con tin" còn chưa kịp bắt đầu. Sự ngờ vực (nhầm lẫn) của Jack chỉ tình cờ chỉ ra giới tính kẻ "cướp nhà băng".
Nhưng sự xuất hiện của người nữ môi giới bất động sản (thật), vốn bị phát hiện bởi các "con tin" khác, ở gần cuối vụ việc, lại có ý nghĩa trong việc ... giúp đỡ người phụ nữ "cướp nhà băng" trốn thoát.
Và, hoá ra, người "thiết kế" phương án tẩu thoát cho nữ "cướp nhà băng" lại chính là ... cảnh sát già Jim, bố của cảnh sát trẻ Jack, khi ông đem pizza lên cho các "con tin", theo "đòi hỏi" của "kẻ cướp nhà băng". Jim đem pizza lên căn hộ nơi xảy ra vụ "bắt giữ con tin" mà không có sự đồng ý của Jack, và trở xuống với những lời nói dối "hoàn hảo" sau khi nói chuyện với "kẻ cướp nhà băng", không mặt nạ.
Hiển nhiên, điều đó không thể thực hiện được nếu không có sự đồng lòng của tất cả các "con tin".
Nhân lục lọi Fb của một người bạn.
Chả là, (chuyện đã lâu rồi) bạn add friend. Thấy không quen, nhưng nhìn một số bạn bè chung thì đoán là bạn từng ở Tiệp. Đoán thôi, vẫn chẳng nhớ ra. Gương mặt người đàn ông khắc khổ chẳng nhắc được điều gì.
Cũng khá lâu rồi mới accept. Rồi thấy bạn post những gì gì đâu, đọc cứ man man. Bèn vào nhà bạn xem thử.
Không có gì gợi nhớ. Nhưng kho ảnh thì đầy ắp. Nhiều một cách kỳ cục. Đa số là ảnh người, trên phố. Cứ như bạ đâu chụp đó, Sg, Hn. Thậm chí có ảnh như chụp hỏng. Có ảnh như vô ý bấm máy.
Có lẽ thời số hoá, chẳng cần xoá làm gì. Lại còn cứ thế up(load) lên. Nhưng, trong đó có nhiều ảnh được scan lại từ thời xa xưa. Ngày ấy, có ảnh như bạn cũng đã là nhiều.
Nhờ số ảnh cũ này, dần dần nhận ra nhiều bạn bè chung. Có vẻ bạn học tiếng ở Košice, sau lão 1 năm, rồi lên Bratislava học đại học, hoá hay kinh tế gì đó.
Bỗng thấy một bức ảnh, trong đó nhận ra nhiều người bạn quen. Trừ 1 người, là lạ. Lạ ở chỗ, ... có phải đó chính là lão không nhỉ?
2015 (đầu năm). Tất niên lối cũ. Không mời quan khách. Có mời gia đình.
Sau đó xuống chân núi. Liên hoan với gia đình và bạn bè thân thương.
Vẫn nhớ năm đó vui trong hoài niệm. Nhưng rạng rỡ và ấm cúng lắm.
Trong năm 2015. Kỳ bảo dưỡng tháng 4.
Bạn EPS2000 vẫn hoạt động tốt. Trong suốt 20 năm (đúng từ hè 1995). Nhưng đã có kế hoạch thay thế. Chăm sóc cho bạn lần cuối.
Đúng như dự đoán, cuối năm bạn khật khừ. Rồi dừng hẳn.
Công việc hành chính ở công ty vẫn Hà nội không vội được đâu. Không chỉ một bạn UPS này, mà nhiều bạn khác trong trạm cũng lên tiếng phản ứng. Dự án trạm mới. Nhân viên kỹ thuật chạy ngược chạy xuôi.
Đầu 2016. Chẳng nhớ gì về tất niên. Chỉ nhớ bị lôi vào vòng ... khen thưởng.
2017. Mới nhiều. Tất niên hoành tráng. Quan khách đông. Say sưa lắm. Nhưng, có vui không?
Người cũ, máy cũ, bỗng chốc ngậm ngùi. Lặng lẽ sau những cuộc say đầy tháng trận cười suốt đêm.
Blog không nhắc như Facebook. Mới 6 năm trước vẫn còn rạng rỡ lắm.
Năm tiếp theo nhiều biến động. Trạm mới hình thành. Đông vui hơn. Trẻ trung hơn.
Cái lãng đãng ngày xưa loãng ra, mờ dần, nhạt dần. Trở nên già cỗi, chậm chạp, rụt rè, chóng quên ...
Rolling eyes là một hành động không quá khó để hình dung.
Bất cứ ai, làm bất cứ điều gì, cũng chỉ vì mình mà thôi.
Nhưng, những kẻ đứng đầu luôn biết che giấu điều đó sau những gian dối hào nhoáng.
Ưu điểm là lừa mị được đám đông. Nhược điểm là hút những kẻ gian dối bất tài về quanh mình.
Lừa trên dối dưới, chẳng qua là chuyện hạt nào nảy cây ấy mà thôi ...
Mới xem một bộ phim (tại sao lại là "bộ" nhỉ, không phải phim dài tập), chỉ là ngôn ngữ điện ảnh về một mô-típ chuyện còn xưa hơn trái đất (nói quá, "hơn" hihi).
Anh và cô gặp nhau, rồi quyết định chia tay. Lý do được xây dựng trong bộ phim này là, anh mắc một căn bệnh có tính di truyền, cứ bị bất tỉnh khi cảm thấy ... hạnh phúc.
Anh giới thiệu cô cho em trai mình. Đến lượt cô và người em trai giới thiệu cho anh một cô gái khác, xinh xắn và vui vẻ.
Nhưng ở đời, cái gì đã ở đó thì nó vẫn ở đó, không đi đâu cả. Và, cái gì không đến thì nó không bao giờ đến, dẫu có cưỡng cầu ...
The people we argue with hardest of all are not the ones who are completely different from us, but the ones who are almost no different at all.
Backman, Fredrik. Anxious People: A Novel (p. 209). Atria Books. Kindle Edition.
Giật mình, lão xem lại những gì mình đã kể về câu chuyện vẫn đang kể và chưa kể xong. Thực ra là kể lại, nhưng bằng tV, một ngôn ngữ còn lâu mới trung lập và hiển nhiên, còn xa mới trung tính.
Có thể chỉ nhờ may mắn, khi cố gắng bám sát nội dung gốc bằng tA, chưa lần nào kẻ "cướp nhà băng" được / bị chỉ đích danh là một gã đàn ông.
Vì, thực sự, đó là một phụ nữ.
Mặc dù, câu chuyện về một phụ nữ đi "cướp nhà băng", thì, liệu có khác gì?
Con nghiện nghiện thuốc phiện của mình. Cũng có thể nghiện rượu, nghiện cờ bạc, nghiện game online ...
Và, gia đình của con nghiện đó cũng trở thành nghiện. Nghiện hy vọng.
Nhưng, nếu gia đình con nghiện hy vọng con nghiện thay đổi, thì, con nghiện, luôn hy vọng gia đình mình không thay đổi.
Ý nghĩa, cũng chính là sức mạnh, của tiền mã hoá nằm ở đặc tính cơ bản của nó: phi tập trung hoá. Không thế lực nào có thể khống chế, và nhờ vậy, khả dụng không biên giới.
Muốn khả dụng như một đồng tiền, nó phải vượt qua rào cản không dễ dàng: xác định giá trị quy đổi. Đặc biệt khó, khi mục tiêu của nó là khả dụng xuyên mọi biên giới.
Vì mục đích không biên giới, nó vấp phải sự chống đối của mọi thể chế, vốn là những thực thể hữu hạn (có biên giới). Mà trước mắt, rõ rệt nhất là các nhà nước địa chính trị.
(Người ta vẫn nguỵ quảng cáo tổ chức này tổ chức nọ thực hiện điều này điều nọ dựa trên công nghệ blockchain, khác gì sư tử trong vườn thú?).
Logic, nên thắc mắc rằng, sức mạnh của tiền mã hoá tồn tại được như thế nào, một khi không có bất cứ thế lực hùng mạnh nào bảo đảm cho điều đó?
Câu trả lời là, sự lớn mạnh của cộng đồng, và sự gắn kết chặt chẽ trong cộng đồng đó.
Chất keo gắn kết cộng đồng được giới thiệu bởi toán học. Trọng tài công bằng phi tập trung hoá là sức mạnh tính toán.
Toán học bước vào cuộc sống qua cánh cổng vật lý: năng lượng. Yếu tố tiêu cực ở đây chính là sự tiêu tốn năng lượng, và, như một hậu quả đầu tiên, tổn hại môi trường.
Còn, sự lớn mạnh lên của cộng đồng lại thấm đẫm mùi kim tiền (tiền vật chất thật, không ảo) và hơi hướng ... đa cấp.
Dĩ nhiên, biết khó khăn không phải để dừng bước, mà là để vượt qua.
Khi chơi một số trò chơi điện tử, ví dụ như trò xếp gạch, nhiều lúc cảm thấy tức "ói máu". Vì, cho rằng, máy vi tính "xỏ" ta, ra toàn những "ca khó", trong khi những gì ta chờ đợi thì chẳng thấy đâu.
Sự thật thì, chương trình chỉ lựa chọn ngẫu nhiên. Ngẫu nhiên trong các thuật toán, vốn vẫn được cho rằng không thực sự ... ngẫu nhiên, nhưng lại khá "công bằng" trong phân bổ xác suất.
Thế mà, người chơi vẫn cảm thấy "không công bằng", thậm chí kể cả khi chơi trò chơi ... do chính mình viết ra (?!).
Phải chăng, đây chính là yếu tố người ta từng nói, rằng con người là một nguồn phát sinh mà về mặt tính ngẫu nhiên được đánh giá là ... rất nghèo nàn.
Nói một cách khác, nôm na cho dễ hiểu hơn, thì nghĩa là con người rất ... nhàm chán (dễ đoán).
Thế mà con người lại còn sáng tạo ra nào thì là robot với những AI! Chỉ e rằng, đồng nghĩa với việc nhàm chán nhân rộng mà thôi ...
Vì không quan tâm, lại dị ứng với vtv, nên lão không biết đến chương trình được khá nhiều người xem. Và phản ứng. Mà, hoàn toàn không phải cộng đồng mạng ất ơ nào đó.
Về vụ tụ tập đông người múa hát ở sân vận động quốc gia. Giữa đợt bùng phát dịch cúm Tàu đang rất nguy hiểm.
Và ... tốn tiền, hiển nhiên, rất nhiều tiền ...
- Tôi sẽ làm vua trong bao lâu? Tôi chưa bao giờ làm việc gì quá 6 tháng.
- Làm vua là công việc cả đời.
- Thôi được. Tôi rảnh mà. Nhưng tôi phải giải quyết những vấn đề gì?
- Luật pháp không bắt buộc vua phải giải quyết các vấn đề. May mắn là cũng không cấm vua tạo ra các vấn đề.
- Thế mà tôi tưởng chỉ phải diễn thôi ...
- Diễn, là một gánh nặng ...
Tiếc là, hay chính xác hơn, buồn cười là, điều đó chỉ có (hay không chỉ có) trong ... phim.
23 tháng Chạp Canh Tý. Tiễn ông Táo.
Nhưng chiều nay ngày mai vẫn nấu nướng bình thường thôi hihi. Ngày nay không những không kê 3 ông đầu rau (để mà thay mới) mà cũng chẳng có nổi lửa lên em nữa. Bếp điện.
(Chỉ thảm hại nhất là vtv, không bám víu vào chút Táo quân thì không biết làm gì nữa cả.).
Ca trực cuối cùng của năm Canh Tý. Tất niên Canh Tý Covid, lão có 3 thì huỷ hết cả 3.
Nhưng dẫu có thế thì Canh Tý vẫn phải qua đi? Covid cũng vậy?
Đọc tin nước Nga đang muốn triển khai luật phạt người dân sử dụng dịch vụ internet vệ tinh của phương Tây.
Thôi, "lão ngồi mơ nước Nga" đây ...
Phát ngôn của trưởng vpcp vừa nghe đã thấy ... hài hài, và xem ra ai cũng thấy như vậy. Thế mà lại bị đăng đầy trên các mặt báo, khiến nhiều nhà báo không giấu nổi bức xúc, nói đúng kiểu dân gian là ... chửi thằng kia như chửi chó.
Thực ra kiểu "khôn nhì không ai khôn nhất" ấy vốn rất hồn vía dân gian việt. Nhưng đớn hèn đùn đẩy trên môi một thằng quan thì ... bi kịch.
Bi kịch hài.
kệ bao luồng chuyện ngược xuôi
bình tâm bằng cách đếm ruồi trên mâm
(NTHL)
Thời cô-vi vô sự, bèn nói chuyện sâu-bít.
Bắt đầu từ chuyện nhiều người lên án quyền được "tẩy chay". Tẩy chay ở đây là tẩy chay ST-m-tp và HT. ST thì nổi quá rồi, mới xem HT là ai.
Diễn viên không biết đóng những gì, hót-gơ có vẻ không mấy đặc sắc. Gần đây dường như "thuỳ mị" thì thông tin không quên ghi rõ "được xây dựng hình ảnh" như vậy.
Tình cờ được "rửa mắt" với vài hình ảnh từ hồi chưa được "xây dựng", hoặc được "xây dựng hình ảnh" theo hướng khác.
Túm lại là chuyện ... ruồi bu kiến đậu.
(Theo kinh nghiệm thì lại là chuyện đám giang cư mận rảnh nhảm bị ai đó lái đi đâu đó nhằm tránh một chuyện gì đó (khác)).
Trong khi đó có anh bạn bác sĩ sinh sống ở Gia lai, định bay về sân bay Đà nẵng để ra Huế thăm gia đình, đang lo trên đường đi liệu có bị ngăn sông cấm chợ gì không, thì, không rõ thông tin thế nào?
Đi không được thời mất công mất việc, mà, đi rồi về không được thì biết làm thế nào?
Nghe nói Quảng ngãi đã cấm tiệt dân Gia lai, Bình định thì chỉ mới cấm 2 huyện thuộc Gia lai, còn Huệ đang rục rịch chưa biết sẽ thế nào?
Haiz. Đúng là thời vô sự ...
Lão già lười tu trên núi đã lâu, như ếch ngồi đáy giếng, cứ tưởng người ta ai cũng ưng đòi ghế chiếm ghế giữ ghế. Hoá ra lòng người cũng muốn nghỉ, nhưng muốn mà được?
Thấy báo chí giật tít có người xách cả va-li tiền đô (la) đi mua ghế, nhưng không nêu danh. Có lẽ, vẫn thuộc diện được bảo vệ?
Ai đó nói quan trọng nhất là danh dự, chẳng phải danh trơ dự trẽn quá sao?