Thứ Ba, 20 tháng 12, 2022

Những chuyện chẳng buồn chép

 Ca này lên trực lạnh teo. Dưới phố lạnh, trên núi càng lạnh hơn.

Thực ra nếu nói về độ lạnh thì còn chưa lạnh bằng vài năm trước. Chỉ cần mặc thêm một áo khoác là đã tạm đủ ấm. Và chăn cũng đủ ấm để ngủ không phải co ro.

Nhưng ghét mưa. Dù hôm qua đã tạm bớt so với 2 ngày trước. Mưa vẫn phải ra đường, đón bé N về ở cùng, và đi thăm chị U. Cứ mỗi lần ra ngoài về là ngay lập tức phải thay giày thay tất. Giữ ấm chân. Ghét ướt át thế không biết.

Bé N ngoan. Biết và siêng nấu nướng, dọn dẹp, học hành. Công bằng mà nói, hiểu biết và dạn dĩ ra đường có khi còn hơn lão ở tuổi ấy. Nhưng lão đã may mắn có cơ hội tốt hơn. Ngày nay, cơ hội và định hướng thoát ra ngoài vẫn chưa lan được rộng hơn ra khỏi mấy thành phố lớn. Và không mấy ngoài những gia đình có điều kiện. Đa số những đứa trẻ còn lại vẫn bình thản trôi trong các lối mòn định sẵn của xã hội toàn trị. Ngày mẹ bé N vào ở với lão để đi học, cũng học rất giỏi so với các bạn cũng lớp, dù trễ mấy năm do phải đi làm. Rồi chọn cuộc sống êm đềm. Cái nồi cơm điện lão mua ngày ấy nay N vẫn có thể sử dụng (N cười nó lớn tuổi hơn con).

Chị U thì cái chân bị gãy phải mổ còn ổn hơn cái chân lành vốn bị khớp. Y học hiện đại (và tốn tiền) chỉ giải quyết việc trước mắt. Nguyên nhân bị té, và có lẽ cuộc sống khó đi lại sau khi mổ sẽ vẫn y nguyên. May mắn trước mắt thuê được người giúp việc giỏi. Còn tương lai, dù không cần ngắm quá xa đối với một bà già đã 84 tuổi, vẫn lờ mờ bất định.

Nói chi tới tương lai của đứa trẻ ngoan, học giỏi mới rụt rè bước vào đời.


Trưa hôm trước 3 cậu cháu đi mua sắm trong siêu thị rồi ghé ăn lẩu băng chuyền. Ngon, Bin than bằng tiền con ăn nửa tháng. Rủ N xem phim Avatar (2) 3D thì nói con không đam mê thể loại ấy (phim).

Cả tuần trước lo sửa nhà. Do nhà nước làm đường, cao hơn cũ tầm 3 tấc. Đổ bê-tông, dày 17cm, rộng 3m (bất kể đường có sẵn rộng hay hẹp), không kèm cống thoát nước. Nghe đâu được quy định trong "chuẩn nông thôn mới nâng cao"? Nhà nhà tự lo chí ít là đoạn từ cổng nhà mình ra tới đường. Và tiếp tục lo không biết nước thải phải xả đi đâu?

Thuê thợ ngày nay không dễ. Tự làm muốn gãy lưng. Lại thêm nhà dột dù máng xối to mái rất dốc trong đổ mê ngoài lợp ngói. Phải dỡ ngói ra để chống thấm rồi lợp lại. Đúng câu "nhà dột từ nóc", do làm quá kém.

Chất lượng "quick & dirty" đã vận vào cuộc sống của mỗi người dân chứ không còn cao xa nơi cửa miệng các nhà kinh tế. Và "thừa thầy thiếu thợ" cũng là điều quá quen thuộc nếu nhà có việc.



Những quan liêu vô cảm hành chính giấy tờ tác động đến đời sống của từng cá nhân từng gia đình ấy càng điển hình ở những nơi như công ty lão. Trực Tết, nếu theo cái gọi là "chu kỳ" thì phải trên 48h, hết Tết. Nếu theo cái gọi là "ca kíp" thì phải dưới 12h, Tết bị băm vụn. Lão lẳng lặng đặt mua đèn pin, chuẩn bị sửa sang con Win cũ sẵn sàng tự lên núi. Vì theo một mệnh lệnh hành chính khác của ai đó, không được lên núi bằng "xe tay ga".

C'est la Vie. Trạm 2 2 tuần nay có chú khỉ nhỏ tát chó cào người giật cửa cứ đòi xông vào nhà. Rõ là chú ta bị nuôi nhốt hoặc được cho ăn lâu ngày mất khả năng tự kiếm sống. Chuyện vẫn xảy ra bất chấp không thiếu các kiểu quy định giấy tờ ...




Không có nhận xét nào: