Thứ Sáu, 12 tháng 1, 2024

Văn minh

 Sau một thời gian dài đợi chờ (chính xác là được nhắc nhở), lão đã nhận được ... lời từ chối cấp thị thực (du lịch ngắn ngày) vào Úc.

Lý do (theo lời từ chối), một là, không hề có kinh nghiệm đi nước ngoài (international travel), lại đến nơi không hề có bạn bè hay người thân (friends or family), mà còn định đi một mình (không đi cùng bạn bè, người thân). Hai là, không chứng tỏ được khả năng sẽ quay về nhà, vì công việc, vì tài sản / tài chính hay vì các mối quan hệ cá nhân, gia đình.

Bỗng nhiên thấy người viên chức của lãnh sự Úc (theo tên có vẻ là người Việt) cứ như người tri kỷ, hiểu mình.


Nhớ lại, nhiều năm về trước, có lần ngồi nghe nhiều người nói chuyện xin thị thực đi Mỹ. Trong đó có một giáo sư người Mỹ góp ý rằng, phải thể hiện được ... nước Mỹ được lợi gì. Và ít ra cũng không gặp rắc rối, phải chứng minh mình sẽ quay về. Khi ấy lão đã cười, chắc chắn lão sẽ không bao giờ xin được visa đi Mỹ. Không sự nghiệp, không của cải, không ràng buộc. Đặc biệt, không tha thiết gì với cuộc sống hiện tại.

Rõ ràng, các nền văn minh không muốn dung thứ kiểu đời kiêu bạc như vậy.


Chắc chỉ có xin thị thực vào Tây Trúc là nhanh?




Không có nhận xét nào: