Người ta nói về thể chế nặng nề.
Người ta nói về bộ máy cồng kềnh. Logic thôi, bộ máy cồng kềnh để gánh cái thể chế nặng nề nọ.
Nhưng người ta quên mất rằng, một phần lớn thể chế nặng nề kia được sinh ra bởi chính bộ máy cồng kềnh ấy. Vì thiếu năng lực, vì thiếu trách nhiệm. Để tự quan trọng hoá, để đục nước béo cò.
Rồi người ta nói về sự tiêu tốn tiền của. Logic thôi, trâu to ăn nhiều cỏ (không logic là, nó chẳng chịu cày).
Hoặc người ta quên mất rằng, bộ máy phình to chỉ để tiêu tiền. Như một cái kế sinh nhai.
Và cuối cùng là điều người ta chưa dám nói. Ấy là cái sự tham. Gì cũng muốn ôm, lẽ tất nhiên phải to, phải nặng, phải tốn ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét