Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2009

?

Kết thúc một tuần chán hơn con cá rán.
Đọc đủ thứ. Đỏ cả mắt. Nóng nực buồn ngủ. Máy lạnh bí cũng buồn ngủ.
Mà chẳng đọc được cái gì nên hồn.

Chiều nay ra về thấy thầy cô rộn ràng. Cũng mắt xanh mỏ đỏ. Cũng váy áo phấp phới. Hội thi thời trang công sở. :-)
Các khoa tập luyện cả tuần. Nhạc xập xình. Đi tới đi lui.
Trưa nghe nói, có hơn 50 tiết mục :-). Hạn chế không quá 5 phút. Vị chi hơn 4 tiếng. 7h tối bắt đầu. Trao thưởng có phải quá nửa đêm?
Máy ảnh mình hư rồi. Không thì cũng ham vui. Chắc có nhiều cảnh đẹp (!?).
Cuối cùng về nhà ngồi đọc cho nó lành. :-)

Trưa ăn cơm cùng giáo sư người Pháp. Sang dạy CSE cho ECE. Bằng tuổi mình. Mấy đứa cười, nói cả hai đều trông trẻ hơn tuổi. Và (hay vì) đều single. Nhưng khác là ổng có con. :-)
Đúng là nói về đề tài xã hội thì người Pháp hay hơn người Mỹ (!?). Ổng bảo bên đó sống với nhau tự do. Thích thì kết hôn, không thì thôi. Vì có khác gì. Mình hiểu là trách nhiệm mỗi con người không phụ thuộc vào một vài tờ giấy. Điều này ở VN chắc chỉ là giấc mơ.

Đọc Osin. Về vụ chị Hai nào đó của thủ tướng đương nhiệm. Tất nhiên mình chẳng tin gì cả thủ tướng lẫn đám quan chức địa phương. Mặc cho thiên hạ bàn tán, hy vọng. Lại kịch thôi.

Ah, tuần rồi đọc linh tinh về quan quân nhà Nguyễn. Bắt đầu từ vụ báo chí nhà mình đòi ca ngợi Hoàng Kế Viêm. Hóa ra cái thời miền Nam thuộc địa, miền Trung bảo hộ, miền Bắc đánh nhau loạn xạ. Mà toàn Tây với Tàu đánh nhau không. Chứ quan quân nhà ta èo uột. Hai lần Pháp tấn công Hà nội, hai lần thành Hà nội thất thủ chỉ sau vài giờ. Kéo theo hai vị Tổng đốc tiết nghĩa đi cùng: Nguyễn Tri Phương, Hoàng Diệu. Mà Pháp chỉ khoảng 200 quân thôi. Có vụ 1700 lính nhà Nguyễn đầu hàng 7 chú lính Pháp (?!). Cả hai lần hai chú chỉ huy Pháp sau đó đều tử trận tại Cầu Giấy dưới tay quân Cờ Đen của Lưu Vĩnh Phúc. Cuối cùng Pháp chiếm Bắc kỳ bằng hòa ước với ... nhà Thanh (!?).
Tất nhiên nhiều chi tiết nhiều bạn học sử cũng biết rồi. Nhưng mới thấy nhà mình viết sử học sử linh tinh cả (cái này cũng không có gì mới !!). Yêu thì tán lên tận mây xanh. Mà ghét thì ném xuống bùn đen còn lấy chân đạp đạp thêm nữa. Tốt tý thì khoe ầm ĩ. Xấu thì giấu biệt.
Thấy bình sử mà công tâm may có cụ Phan Khôi. Thôi thì chép lại hai câu phong dao có phần thú vị ra đây. Bạn nào quan tâm dựa vào đó mà google. Ra nhiều thứ hay phết. Khen, chê, bênh, phê loạn lên cả.

An Nam có bốn anh hùng
Tường gian, Viêm láo, Khiêm khùng, Thuyết ngu.

Không có nhận xét nào: