Chủ Nhật, 12 tháng 7, 2009

Lan man ... chán n (= J12)

Lâu rồi mình không để ý lắm mấy cái ngày 3 đường sinh học gặp nhau.
Nhưng hôm nay thì lại thấy chán.
Có thể nó bắt đầu bằng cuộc tranh luận khá hăng với H. Chán ở chỗ là càng thấy mình đúng. Về sự kém cỏi của dân tộc này.

Đi trực về trong cái oi ả khó chịu. Về đến nhà thì trời đổ mưa to. Bật laptop lên thì con mắt trái nhức ghê gớm. Dạo này mắt mình hay biểu tình. Có lẽ đã đến lúc lê đuôi trên đường trang trắng. Rũ sạch nợ đời không làm việc nữa.

Mưa tạnh. Xách xe đạp lòng vòng tận hưởng cái mát mẻ sau mưa. Quả nhiên không chỉ trời, mà người cũng mát mẻ. Được mấy phen rửa mắt. Có một cô, mặc một bộ váy liền áo vốn đã không thể ngắn hơn được nữa. Mốt này còn hay ở chỗ, chất liệu cứ như vải xô màu trắng. Thành ra nhìn rõ trên màu đen dưới màu đỏ. Hihi.

Dọc các trục đường lớn người ta "khoe" rằng ngày 19 tới sẽ khánh thành cầu Thuận Phước đồng thời khởi công cầu Rồng. Mình đạp xe ra chỗ viện cổ Chăm, thấy vẫn chưa rục rịch gì. Không biết nay mai khói bụi công trường mình có còn đi ngang đó nữa không.

Thấy một cột quảng cáo trên đường Bạch Đằng, kiểu tấm in lớn được kéo chạy lên chạy xuống bị rách toang. Thoạt nghĩ do mưa gió xé, hóa đến gần thì không phải. Vì cả kính cả hộp đều còn nguyên, chắc kẹt gì đó nên mô tơ kéo rách luôn chăng. Mô tơ vẫn quay, đèn vẫn sáng. Cấu trúc bên trong lộ ra khá quy củ. Không hiểu mấy thứ này nhập ngoại hay sao. Nếu vậy thì thêm buồn dân Việt. Thấy rõ một board điều khiển, không có gì phức tạp nhưng cách làm bài bản không có vẻ do dân ta làm (!?). Mà người làm được chắc không đủ sức đem ra đó đặt (??). Nhìn kỹ một lúc thấy có chữ trên board đó: www.bdxsigns.com. Về nhà tra thử thì quả nhiên: Tung Của. Huhu.


Ngày hôm nay còn là cái ngày mà mình không muốn nhớ tý nào. Nói ra e người trẻ ngạc nhiên, người già mắng cho bất hiếu. Nên mấy lần không trốn được đành gượng cười. Thế mà năm nay cũng không tránh khỏi các lời chúc mừng. Lại còn trên thế giới ảo nữa chứ. Đó là chưa kể từ mấy diễn đàn, hẳn chúc tự động. Tại mình hay khai thật. Rõ không thể làm chiến sĩ cách mạng được.

Nói đến thế giới ảo, tình cờ làm sao, hôm nay cũng là ngày cuối cùng của Y360. Cũng lắm người lưu luyến. Mình thì không thích cái cách đối xử của bác Yahoo. Nhưng chỉ biết buồn cho phận ăn nhờ ở đậu của dân ta mà thôi. Dù sao cũng phải cảm ơn, vì nhờ thế mình có thêm những người bạn. Có người chỉ lâu lâu đưa đẩy đôi dòng mà thấy thật thú vị. Có bạn đã gặp offline, có bạn sẽ gặp. Không để ý gì nhiều nhưng con số pageview ngày kết thúc của mình cũng là con số khá đẹp (!). Và Y ghi nhận mình từ cách đây cũng gần đúng 3 năm, tháng này năm 2006. Vậy là gần chẵn ngàn ngày.




Thực ra mình vốn không có ý định blogging. Ý mình là viết nhật ký để tu tâm dưỡng tánh. Không ngờ tìm được thật nhiều điều thú vị. Nên cũng phải biết ơn Y vậy.
Biết được nhiều người thú vị nữa. Có lẽ một ngày cũng phải viết về những người bạn này. Mình ngại để lại dấu vết vì không dám mời các bạn đến ngôi nhà buồn bã của mình. NN Tư có than viết buồn quá e người đi ngang bảo chùa. Nếu thế e mình ở trong tù mất. Hay tệ hơn nữa, trong mồ.

Không có nhận xét nào: