Hai cha con nghèo khổ ngước nhìn lên đỉnh đồi, nơi có một ngôi biệt thự xinh đẹp của một người giàu có. Người con sẽ nói gì với người cha?
1. Một ngày nào đó, con sẽ giàu như ông ta!
2. Một ngày nào đó, con sẽ giết chết ông ta!
Bạn tôi bỏ công ty này sang làm cho công ty khác. Tôi hỏi bạn công ty mới có gì hay. Bạn trả lời chưa biết. Chỉ là chán công ty cũ quá rồi.
Những người nông dân nghèo đói đã quy kết tội làm cho mình nghèo đói là bởi những địa chủ giỏi làm ăn. Hàng chục năm sau khi đánh đổ địa chủ, nghèo đói vẫn hoàn nghèo đói.
Thang diệt Kiệt. Con cháu là Trụ nào kém gì. Đâu có nảy ra Nghiêu Thuấn?
Azit Nexin có chuyện nhà văn không thành danh chỉ vì ... ruồi.
Cuộc sống thật khó khăn. Người ta chỉ ra nhiều nguyên nhân lắm. 1001 lý do. Người làm kỹ thuật tôi đây bối rối. Hãy chỉ cho tôi một nguyên nhân thôi. Tôi phải giải quyết cái gốc đã.
Nếu không thì rồi lại ... loanh quanh ... cho đời mỏi mệt thôi.
Công danh không thành, hạnh phúc không đạt là tại phong thủy ư? Vậy chứ phong thủy trong con người bạn ra sao? Nam Bắc Đông Tây trước sau phải trái liệu đã đúng phép?
Một cá nhân đã khó. Cộng đồng khó quá chăng?
Hôm nay buồn mà đọc 7 lá thư của NQT. Đọc xong càng buồn hơn. Buồn cảnh con trâu đi trước cái cày theo sau ngàn năm trên đồng ruộng VN. Rảnh - đọc buồn là nhờ trường đóng cửa cho các sĩ tử cày trên cánh đồng khổ ải. Tiếc cho một xã hội dùng năng lực để kềm chế lẫn nhau hơn là cùng nhau về một phía. Phí hoài năng lượng mong chi khá hơn.
Mới hay có câu ngắn mà không mấy ai biết (chữ của NN Tư) vậy:
Tiên trách kỷ hậu trách nhân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét