Hôm trước xem phim The taking of Pelham 1 2 3.
Con tàu rời ga Pelham lúc 1 giờ 23 phút bị tấn công, bắt con tin và đòi tiền chuộc.
Một phim thuộc loại hành động. Kiểu cổ điển.
Không phải là một phim xuất sắc.
Kịch tính không quá cao. Kết thúc cũng không hấp dẫn.
Nhưng xem được. Nói chung bình thường.
Điều mình muốn nói lại chính là sự bình thường ấy.
Không anh hùng. Chỉ là câu chuyện của những con-người-của-bổn-phận. Tròn bổn phận. Có lúc mắc lỗi. Lại có lúc làm tốt.
Khái niệm này ở xứ ta nghe chừng xa lạ. Trò lẽ ra đi mua chữ lại mua bằng. Thầy lẽ ra bán hay cho chữ thì lại buôn chữ. Bộ trưởng tranh việc của thanh tra. Blahblahblah.
Vốn không định viết chi về phim này. Nhưng tại cứ nghĩ về tin trên báo hôm nay. Vụ việc tại Bắc Giang ngày hôm qua 20 tháng 8.
Cướp tiệm vàng. Dí dao vào cổ cháu bé 21 tháng tuổi làm con tin. Kết cục con tin bị giết chết. Vì một ai đó manh động.
Giá như ai cũng được giáo dục về bổn phận của mình. Chứ không phải được giáo dục để trở thành (mà không bao giờ thành) anh hùng.
Thứ Sáu, 21 tháng 8, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét