Hắn không tìm thấy không khí cuối năm.
Dù trời đất đích thị là cuối năm.
Chiều 31/12/2012, hắn cuốc bộ ra phố.
Trước đây, có lần, hắn nghĩ, nỗi buồn muốn sở hữu hắn, độc quyền. Nên hắn có trốn đi đâu, buồn cũng tìm ra mà lôi hắn trở lại.
Hôm nay, hắn lại muốn sở hữu nỗi buồn, cũng độc quyền. Thất bại.
Hắn cố tình tránh mọi cuộc tụ tập. Nhưng đường phố không vắng lặng như Tết ta. Nó là ầm ào của một giao thời theo Tây lịch.
Người ta vẫn phóng xe máy vèo vèo ... trên hè phố. Các tấm biển quán nhậu cố tình trương ra giữa đường để chặn người lại. Người đi bộ không nhẩn nha như hắn mà vội vàng thể dục. Tượng đá không cô đơn dù vẫn phải trân mình trần truồng trong tiết trời se lạnh. Cầu chưa xây xong đã thấp thoáng thử bóng đèn trang trí.
Hắn về nhà sớm. Cũ thì sắp qua, mà mới thì vẫn chưa đến.
Rốt cuộc, đó chẳng phải là cuối năm sao?
Bonus một chuyện vui. Hắn ghé ăn lẩu một người, một mình. Ăn gần (chưa) xong, hắn đứng dậy mua lon bia. Quay lại bàn thì người ta đã dọn sạch tưng. Vui hông vui hông?
Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
2 nhận xét:
Rồi có mua được lon bia hông?
Đành ngồi bàn sạch uống bia xếch :-)
Đăng nhận xét