Năm qua, và đầu năm nay, các bạn (học) cũ của hắn họp mặt ì xèo.
(Học) đại học có, (học) phổ thông có.
Những lớp hắn học, đại học cũng như phổ thông, thường chỉ khoảng xung quanh 25 người (và nữ thì không hồi nào quá 4). Vậy mà nói gặp mặt bao giờ cũng khó khăn.
May có Facebook.
Mà nói um xùm Fb cho oai, chớ với trí nhớ của hắn, đọc như nghe xem như ngó.
Chẳng nhận ra mấy người.
Thời còn đi học, lớp hắn bị gọi là những ông cụ non. Chỉ biết học.
Hồi đầu nghe cũng tự ái, sau lớn chút thì chỉ cười cười (kiểu cao ngạo chúng mày không biết đâu hehe). Bây giờ thấy hình như ... đúng.
Trộm nghe mấy bạn nữ xinh đẹp (nay đã là các bà sồn sồn xinh đẹp) tám chuyện về mấy cậu trong lớp hắn, mới ghê. Mà từ hồi học cấp 2 kia, mấy o đã để ý mấy chàng rồi.
May (hay rủi?) không có hắn, không thì tiếc chết mất, hihi.
Biết mang máng mấy o học lớp nớ lớp tê, chớ nghe tên không thể nhớ được gì, mà nhìn hình lại càng chịu.
Không biết cái vòng kim cô đạo đức kỷ luật thời đó siết chặt bọn hắn có phải đã khiến hắn nên người (hoặc không phải giống người) như ngày hôm nay hay không?
Nhân đọc thấy các bạn (cũ) nhắc chuyện cũ, lại thấy các bạn (mới) nói chuyện mới, nghĩ mà cười.
Hahaha.
Thứ Sáu, 1 tháng 3, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét