Thứ Ba, 31 tháng 12, 2013

2013

Năm cùng tháng tận
Cuộc đời lận đận
Sớm biết buông tay
Còn chi vướng bận.




Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2013

Stanley Parable

Bạn được tuyển vào làm việc tại một công ty với mức lương khá hậu hĩnh. Mức lương đó, có lẽ không phải vì công việc quá phức tạp, mà ngược lại, vì công việc quá đơn giản. Bạn chỉ việc gõ các phím của một máy vi tính theo hướng dẫn hiện lên trên màn hình.

Một ngày kia, màn hình không hiện lên bất cứ hướng dẫn nào. Không có việc gì làm, bạn kinh hoàng nhận ra các đồng nghiệp cũng đã biến mất hết. Bạn sẽ làm gì trong một công ty đồ sộ hoàn toàn bị bỏ không như vậy? Với không phải cánh cửa nào cũng có thể mở được ...






May thay, đó chỉ là kịch bản của một trò chơi điện tử, 3D, Stanley Parable.

Bạn vào vai anh chàng Stanley tội nghiệp bị bỏ rơi. Hay chính xác là không bị bỏ rơi hoàn toàn, bởi có một giọng nói hướng dẫn Stanley hành động.

Vấn đề là, bạn hoàn toàn tin vào giọng nói xa lạ ấy chứ? Nói rẽ trái là rẽ trái, nói sang phải là sang phải, hay bạn sẽ làm ngược lại?

Đầu tiên, giọng nói khuyên bạn đến phòng họp xem sao. Khi thấy ở đó cũng không có ai, bạn vào phòng sếp ... Bạn có nghe lời không khi đứng trước cỗ máy "Mind Control" với 2 nút nhấn: ON và OFF?

Bạn tìm đường thoát ra ngoài hay tìm các đồng nghiệp? Bạn trốn chạy hay tình cờ muốn bảo vệ thế giới? Bạn sẽ đi qua một cánh cửa hay một hành lang dù giọng nói kia khuyên bạn quay lại?



Ở khía cạnh trò chơi, bạn sẽ lặp đi lặp lại (nghe có vẻ nhàm chán) trong một môi trường. Đôi khi bạn tưởng có thể thực hiện mọi việc trước khi nghe hướng dẫn, khi bạn đi lại lần 2, lần 3, ... Nhưng, tình huống sẽ không lặp lại ...

Thứ Năm, 26 tháng 12, 2013

Muỗi

Nhà có muỗi.

Chuyện đó tưởng không có chi lạ.

Vốn đã lâu không phải treo màn. Nóng thì quạt, lạnh thì chăn.

Hơi lạ là bữa nay lại có muỗi giữa những ngày lạnh đến bất ngờ. Có thể tại phòng hắn là tổ ấm chăng.

Nhưng lạ hơn là, hình như chỉ có đúng một bạn muỗi.

Bình thường chẳng biết bạn ấy ở đâu giữa những điệp trùng mạng nhện và thạch sùng trong nhà. Cứ tối tắt đèn trùm chăn là nghe bạn ấy vo ve chào. Sáng mở mắt lại nghe chào vo ve. Không biết tại chào xong bạn ấy đi, hay tại hắn ngủ nhanh quá, chỉ biết rằng bạn ấy làm gì hắn chả biết. (Tôi biết rằng tôi chẳng biết gì.). Cũng không biết bạn ấy có mang trong bụng giọt máu nào của hắn hay không. Hắn tò mò không biết bạn ấy được bao nhiêu xuân xanh.



Tuy nhiên đời đang dạy hắn rằng: không nên tò mò, không nên biết nhiều, càng không nên ngạc nhiên trước bất cứ điều gì.

Hôm nay hắn hội nghị. Một năm tanh bành được rút lại: không ai sai, không gì sai quy trình.

Chuyện muỗi!

Thứ Ba, 24 tháng 12, 2013

X sad & Q no more

Chiều sau giờ làm việc hắn túc tắc đạp xe nghía Giáng sinh. Mấy cậu học sinh đạp xe trong giá lạnh với đồng phục áo trắng ngắn tay (!).

Tự nhiên thấy mình già yếu. Hôm qua vừa cảm thấy hơi đau trong cổ họng là lập tức phòng thủ ngay: quấn cổ, súc miệng nước muối, uống trà nóng, ngậm kẹo ho. Thế mà hôm nay sáng và chiều vẫn ngây ngây sốt lạnh.

Mấy thanh niên phòng hắn hô hào cho lắm cuối cùng lẳng lặng ai về nhà nấy. Hắn thấy chan chán, không buồn đứng dậy đi dự buổi tiệc nhỏ của công ty nữa.

Sau vòng bát phố, hắn đạp thẳng về nhà làm gói mì cho lành.


Hôm qua hắn về theo đường NTP. Đường đang sửa, một nửa bị ngăn lại. Xe cộ ùn tắc. Vì phía trước có 1 chiếc xe buýt ĐN - TK, bất chấp đường hẹp, vẫn như thường ngày, chạy với tốc độ còn chậm hơn người đi bộ. Để đón khách, sau đó sẽ đua bù trên quốc lộ. Có lần hắn nghe mấy bạn trẻ ĐN bảo: không có ở đâu xe buýt tệ như xe buýt ĐN. Không hề có khái niệm thời gian với lại bến đỗ.


Cuối tháng 11 năm ngoái hắn bắt đầu đọc 1Q84. Cuối tháng 12 thì đọc hết tập 1, phấn khởi bước vào năm 2Q13. Và bữa nay, sau gần đúng 1 năm, hắn đọc xong trọn bộ. Cũng là thời gian đẹp. Rốt cục các nhân vật rời bỏ năm 1Q84 để về với năm 1984.

Hắn cũng về với năm 2013. Rồi sẽ là 2014, 15, 16, ... chỉ một mặt trăng, tầm thường, nhàm chán, ...

Thứ Hai, 23 tháng 12, 2013

Giá

H. Murakami có viết, đại loại, những người học toán thường có ký ức ngắn đáng kinh ngạc về một số thứ. Có lẽ đúng với hắn, đặc biệt mặt và tên những người hắn từng gặp.

Hôm nay thì hắn không thể nhớ ra mùa đông mấy năm trước như thế nào nhỉ? Phía bắc đèo Hải Vân thường mưa rét mướt? ĐN có năm nào lạnh hanh khô như năm nay không?

Thôi thì nhớ chi viết nấy.

Trên mạng đang người thích thú kẻ thở than với tuyết rơi giá buốt ở Sa pa. Hắn thấy chẳng qua ngựa hiếm thì thành ngựa quý. Những lớp tuyết mỏng phủ lên mặt đất, cây cối nhanh chóng bị cái gió lạnh làm cho đông cứng bề mặt, nặng trĩu, khác cái tuyết xứ lạnh thường trắng dày và xốp nhẹ.

Hắn nhớ hồi nhỏ ở miền núi Nghệ An, người ta vẫn phải che đậy cho cây trồng trong mùa đông phòng sương muối. Gọi là sương có lẽ tại chúng đọng lại trên lá, nhưng không long lanh như trong các bài hát, mà bị cái buốt lạnh làm cho chúng đông lại thành những hạt băng li ti trắng như những hạt muối, tàn phá cây trồng.

Một hình thức nước đóng băng "văn học" hơn, đó là những lớp băng mỏng bám trên bề mặt lá cây đồ vật. Không dày như băng trên mặt nước xứ lạnh, chúng lẽ ra được gọi là giá, mỏng manh dễ vỡ dễ tan. Cuối đông đầu xuân, cây cối nảy mầm bốc nhiều hơi nước, buổi sáng xuất hiện những lớp giá mỏng trên lá cây, cửa sổ, chỉ cần hơi ấm một ngón tay đưa đến gần cũng đủ tan. Người xưa nói mỏng như giá mùa xuân ...


***

Ấy nói cho đầy đủ thì là thế này: biết được cái khó, chịu được cái đắng, quen với cái mỏng, dò được cái hiểm, thì có thể ở đời được.

Biết cái khó, vì thiên hạ có 2 cái khó: lên trời khó, mà cầu cậy nhờ vả người còn khó hơn.
Chịu cái đắng, vì thiên hạ có 2 cái đắng: hoàng liên đắng, mà nghèo kiết khốn cùng còn đắng hơn.
Quen cái mỏng, vì nhân gian có 2 cái mỏng: giá mùa xuân mỏng, mà thói đời còn mỏng hơn.
Dò cái hiểm, vì nhân gian có 2 cái hiểm: núi sông hiểm, mà lòng người còn hiểm hơn.

Nên mới nói: biết được cái khó, chịu được cái đắng, quen với cái mỏng, dò được cái hiểm, thì mới có thể ở đời ...

Thứ Tư, 11 tháng 12, 2013

Lỳ và cùn

(Lee & cool, hihi).

Bạn bè hắn, khổ, cũng chỉ vì quý hắn, thỉnh thoảng hỏi: bao giờ lấy vợ?

Thường hắn chỉ cười, và không trả lời.

Hoặc có khi vui vui, hắn hỏi lại: lấy để làm gì? Đến lượt người hỏi đành cười trừ.

Hoặc cũng có kẻ cố đấm: hợp lẽ tự nhiên, bla bla, ... Nếu vui, hắn có thể bảo, chẳng hạn: chả thuộc 3 mươi 6 đường kinh, không thần thánh phật tiên, nhưng khác tục. Hehe.


May người đời ít kẻ đọc sách, nên không đem cụ thượng Uy Viễn ra nói lại: hay tám vạn tư mặc kệ, chẳng quân thần phụ tử, đếch ra người.

Nhưng nói cho cùng, thời buổi nay, quân thần phụ tử lẫn lộn. Mà cũng chẳng hay hớm gì kiếp làm người. Nên giả sử cụ Nguyễn có tình cờ sống lại, thì cũng chỉ đến nằm xuống ... chết tiếp mà thôi.


Viết linh tinh nhân ngày tiến lên (11-12-13). Nghĩ có dân tộc kia suốt ngày hăm he tiến lên hàng đống những tầm cao mới mà rốt cuộc lúc nào cũng lẹt đẹt dưới đít người ta.

Thôi thì, cứ thâm thấp cho nó lành ...

Thứ Hai, 9 tháng 12, 2013

Tứ đại danh bổ

Tứ đại danh bổ là 4 "gã" bổ đầu nổi tiếng với tài phá án: Thiết Thủ, Vô Tình, Lãnh Huyết, Truy Mệnh.

Có vẻ như một số "fan" trẻ đã thực sự nổi giận khi các nhà làm phim quá lố, mượn đại danh của tứ bổ đầu để kể một câu chuyện hoàn toàn khác.

Gã ngồi xe lăn Vô Tình biến thành một cô nương nội công thâm hậu và vô cùng xinh đẹp trong lốt của Lưu Diệc Phi. Cô nương Vô Tình còn khiến cho gã người sói máu lạnh Lãnh Huyết đem lòng yêu, và, có lẽ đó là tiền đề dẫn đến một câu chuyện mang tính riêng tư nhiều hơn việc phá những kỳ án.

Thực sự, bộ tứ đã mất quá nhiều công sức nhằm giải quyết vấn đề của chính mình chứ không hề ngăn ngừa hay phá được một vụ án nào trong The Four II.

Thứ Hai, 2 tháng 12, 2013

Đông buồn

Cái tiêu đề có mùi bi kịch sến rện, cả ý lẫn tứ. Nhưng lại hợp. Nếu chưa đủ đô có thể thêm: ngoài trời lạnh hay lạnh tự trong lòng, hehe.

Thời tiết se se đầu tháng 12 khiến người dân thành phố biển gọi đông. Đang là mùa của những tổng kết năm hết tết đến.

Một công ty thì bình chân như vại giữa những khó khăn cận kề, công ty kia đầy những báo cáo thành tích trong khi thu nhập nhân viên giảm đáng kể.

Thực chất của một cuộc cắn xé chia lương lộ rõ ra 2 loại người: loại tham dự họp chia lương và loại không được dự họp.

The Hunger Games!