Đỉnh núi Sơn trà, sáng sớm, hắn leo lên cao nhìn xuống.
Nắng ban mai vẽ những mảng màu trên thành phố. Xa xa hùng vĩ núi, gần gần cuồn cuộn sông. Hai bên mềm mại cong cong bờ biển mịn.
Chợt nhớ, chuyện xưa, bên Tàu, có ông vua, (hình như là Cảnh công nước Tề), cũng một ngày kia, lên núi ngắm cảnh mà rơi lệ. Than rằng, đẹp vô cùng nước ta, sao cứ một tuổi một già để rồi đi mãi.
Hắn, cũng thấy cay cay, song không tham đời như vậy. Lẽ rằng, không phải là vua ...
Thứ Hai, 30 tháng 6, 2014
Chủ Nhật, 29 tháng 6, 2014
Tuyết hoang (hết)
Hắn, cắm đầu cắm cổ, hùng hục việt dã qua hơn 700 trang Tuyết hoang.
Buồn.
Thường khi đọc tiểu thuyết, hắn như làm quen với những nhân vật mới, với những cuộc đời đầy mâu thuẫn. Để rồi cuối cùng hiểu họ, thông cảm, yêu thương.
Lần này, hắn bước vào Tuyết hoang với cảm giác quen thuộc, đồng cảm. Nhưng rốt cuộc, nghĩ, nếu có gặp ngoài đời, hẳn hắn phải tránh xa nhân vật chính.
Mà, nhân vật chính ấy, cũng sẽ không thèm để mắt tới hạng người như hắn. Nói cho cùng, anh ta có người bạn nào không?
Có thể, chỉ vì tác giả đã cô quá đặc bao nhiêu mảnh đời vào một số phận chăng ...
Buồn.
Thường khi đọc tiểu thuyết, hắn như làm quen với những nhân vật mới, với những cuộc đời đầy mâu thuẫn. Để rồi cuối cùng hiểu họ, thông cảm, yêu thương.
Lần này, hắn bước vào Tuyết hoang với cảm giác quen thuộc, đồng cảm. Nhưng rốt cuộc, nghĩ, nếu có gặp ngoài đời, hẳn hắn phải tránh xa nhân vật chính.
Mà, nhân vật chính ấy, cũng sẽ không thèm để mắt tới hạng người như hắn. Nói cho cùng, anh ta có người bạn nào không?
Có thể, chỉ vì tác giả đã cô quá đặc bao nhiêu mảnh đời vào một số phận chăng ...
Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2014
Đắng lòng
Phải thanh minh thanh nga ngay rằng, tiêu đề chỉ là ăn theo hội chứng "đắng lòng" của (cái gọi là) báo chí vn, đang (là chủ đề) được cư dân mạng cười cợt suốt tuần qua.
Một tuần, công việc hầu như dậm chân tại chỗ. Bạn, chat, khuyên hắn thay đổi để tồn tại đỡ chán hơn. Tồn tại thì hắn tồn tại quá tốt rồi. Còn thay đổi thì cũng không thoát khỏi vòng xoáy chán nản (nào của chỉ riêng hắn) được.
Có lẽ tai hại thêm là bởi hắn lại tiêu khiển bằng những câu chuyện "đắng lòng" của người Việt ở Đông Âu một thời.
Đầu tuần, đi đưa tang mẹ của X. Bà ra đi sau 18 tháng nằm gần như bất động sau ca phẫu thuật não năm trước.
Cuối tuần, liền một lúc 2 ca thăm đau. Đầu tiên là con một đồng nghiệp, một trong 2 bé trai song sinh chưa đầy 3 tháng tuổi, mặt mũi thật linh lợi mà da vàng, tay chân gầy guộc và luôn vùng vẫy trong cơn ngứa toàn thân. Nan y, chỉ hy vọng ở ghép gan, quá khó. Chiều qua, sang thăm và nói chuyện với ba của H. Người đàn ông trên 60, gầy guộc, vất vả một đời làm ruộng nuôi 6 con trai ăn học nên người và chăm vợ ốm yếu. Nay mặc dù đau bệnh vẫn còn lo cho con trong khi các con lại đang giấu khả năng ung thư của ông.
Đời, vậy đó ...
Một tuần, công việc hầu như dậm chân tại chỗ. Bạn, chat, khuyên hắn thay đổi để tồn tại đỡ chán hơn. Tồn tại thì hắn tồn tại quá tốt rồi. Còn thay đổi thì cũng không thoát khỏi vòng xoáy chán nản (nào của chỉ riêng hắn) được.
Có lẽ tai hại thêm là bởi hắn lại tiêu khiển bằng những câu chuyện "đắng lòng" của người Việt ở Đông Âu một thời.
Đầu tuần, đi đưa tang mẹ của X. Bà ra đi sau 18 tháng nằm gần như bất động sau ca phẫu thuật não năm trước.
Cuối tuần, liền một lúc 2 ca thăm đau. Đầu tiên là con một đồng nghiệp, một trong 2 bé trai song sinh chưa đầy 3 tháng tuổi, mặt mũi thật linh lợi mà da vàng, tay chân gầy guộc và luôn vùng vẫy trong cơn ngứa toàn thân. Nan y, chỉ hy vọng ở ghép gan, quá khó. Chiều qua, sang thăm và nói chuyện với ba của H. Người đàn ông trên 60, gầy guộc, vất vả một đời làm ruộng nuôi 6 con trai ăn học nên người và chăm vợ ốm yếu. Nay mặc dù đau bệnh vẫn còn lo cho con trong khi các con lại đang giấu khả năng ung thư của ông.
Đời, vậy đó ...
Thứ Tư, 25 tháng 6, 2014
Chương VI
Hắn vượt qua chương 6, được những người đọc trước đánh giá là đặc trưng cho nội dung cuốn tiểu thuyết.
Quả vậy, không hề có hư cấu. Có chăng là cắt xén lắp ghép giữa các số phận mà thôi. Về tổng thể cho một cộng đồng là rất sát thực.
Dùng đúng chữ của tác giả, thì cuộc sống là Tái ông thất mã, còn con người là làng Vũ đại.
Quả vậy, không hề có hư cấu. Có chăng là cắt xén lắp ghép giữa các số phận mà thôi. Về tổng thể cho một cộng đồng là rất sát thực.
Dùng đúng chữ của tác giả, thì cuộc sống là Tái ông thất mã, còn con người là làng Vũ đại.
Thứ Bảy, 21 tháng 6, 2014
Chương I
Hắn phóng qua Chương 1 với nhiều dọa dẫm trong Lời nói đầu, rằng nhiều người chỉ đọc hết Chương 1.
Đúng là những câu chuyện kể không có gì hấp dẫn, nhưng ngồn ngộn đắng cay của một thời.
Hắn đã biết, và không chờ đợi những hấp dẫn ly kỳ. Khi tìm mua sách, hắn muốn tìm về một thuở xa xôi ...
Thuở ấy, hắn cũng chìm đắm trong mớ hỗn độn rách nát đó. Người ta đã tự hào dựng nên một xã hội rách nát, và tìm cách thoát ra bằng cách đạp cho nó rách nát hơn.
Hắn, may mắn thay, chưa phải chịu gánh nặng mưu sinh bởi còn quá nhỏ. Chỉ một mặt chịu những cơn đói triền miên dai dẳng, một mặt ních no lý tưởng tươi hồng.
Rơi vào cùng hoàn cảnh, cho đến tận bây giờ hắn vẫn phân vân không biết mình đã làm đúng hay sai, khi không chọn con đường như vậy.
Bởi thế, câu chuyện dường như vừa quen, vừa lạ. Khác với những người giới thiệu, hắn sẽ bình tĩnh đi qua từng chương từng dòng không vội không nản. Với hắn, đây không là tiểu thuyết ...
Đúng là những câu chuyện kể không có gì hấp dẫn, nhưng ngồn ngộn đắng cay của một thời.
Hắn đã biết, và không chờ đợi những hấp dẫn ly kỳ. Khi tìm mua sách, hắn muốn tìm về một thuở xa xôi ...
Thuở ấy, hắn cũng chìm đắm trong mớ hỗn độn rách nát đó. Người ta đã tự hào dựng nên một xã hội rách nát, và tìm cách thoát ra bằng cách đạp cho nó rách nát hơn.
Hắn, may mắn thay, chưa phải chịu gánh nặng mưu sinh bởi còn quá nhỏ. Chỉ một mặt chịu những cơn đói triền miên dai dẳng, một mặt ních no lý tưởng tươi hồng.
Rơi vào cùng hoàn cảnh, cho đến tận bây giờ hắn vẫn phân vân không biết mình đã làm đúng hay sai, khi không chọn con đường như vậy.
Bởi thế, câu chuyện dường như vừa quen, vừa lạ. Khác với những người giới thiệu, hắn sẽ bình tĩnh đi qua từng chương từng dòng không vội không nản. Với hắn, đây không là tiểu thuyết ...
Thứ Sáu, 20 tháng 6, 2014
WC chán
Không chỉ mỗi hắn thờ ơ.
Bạn bè kẻ than sao năm nay chán thế, người lơ đễnh chẳng theo dõi trận nào.
Đêm đêm xung quanh khá yên tĩnh, sáng sáng không ai hỏi han tỉ số.
Fb vài ý kiến cười cợt nhà đài vtv, độc quyền truyền hình với anh tấn anh tạ biên giới biên cương chi đó láo toét vô duyên, chả mấy ai buồn đáp.
Chán. Chán. Chán.
Phải chăng tại trời nóng? Hay nóng từ biển đảo ngoài kia?
Bộ trưởng giáo dục dốt nát vô luân không thèm bàn luận. Mấy kẻ trộm chó giết chết 3 mạng người có ai nhìn tới.
Chán nhất là, cũng không thèm biết tại sao ...
Thứ Tư, 18 tháng 6, 2014
Tuyết hoang
Thực ra, hắn chưa đọc chữ nào trong cuốn tiểu thuyết mới mua được, Tuyết hoang.
Xứ hắn ở là xứ nóng. Gần đây, do biến đổi khí hậu, người ta mới dần biết đến tuyết, hiếm hoi vài ngày trên các miền cao phía bắc, chứ trước đây không ngoài sách báo. Hình dung, trắng lắm, và lạnh lắm.
Chữ tuyết không quá hiếm hoi trong thơ văn cổ, mà nhiều phần là do ảnh hưởng của nền văn hoá phía bắc. Tượng trưng cho cái gì trắng trong trong sạch lắm.
Biết vậy, để thấy, đem chữ tuyết đặt cạnh chữ hoang là cả một xót đau không nhẹ.
Hắn, dù sao, cũng có chút gì chung chung với tác giả, hay nhân vật, hay hoàn cảnh Tuyết hoang. Những ngày lưu lạc xứ Đông Âu ấy. Để dù chưa đọc đã cố tìm mua ...
Mặc dù, hắn, chỉ là hạng giá áo túi cơm, may mắn được hưởng điều kiện sống vừa đủ. Nên, không phải bươn chải, chỉ biết học, rồi cuốn gói về nhà. Còn lâu mới biết thế nào là soái, hạm, ...
Bây giờ, bạn bè hắn, không ít người đã tìm được sự ấm áp, bao dung ở quê hương thứ hai, thì niềm đau xót vẫn không dễ lành, khi nhìn về quê hương thứ nhất, thậm chí còn bị hăm doạ từ bỏ ...
Hắn, nếm trải thái độ của quê hương, gia đình, ngày trở về không như những gì hắn được dạy ngày ra đi. Giữa quê nhà bỗng thành câm lặng.
Có phải bởi thế chăng, hắn thêm thấm thía đồng cảm hai chữ tha hương ...
Xứ hắn ở là xứ nóng. Gần đây, do biến đổi khí hậu, người ta mới dần biết đến tuyết, hiếm hoi vài ngày trên các miền cao phía bắc, chứ trước đây không ngoài sách báo. Hình dung, trắng lắm, và lạnh lắm.
Chữ tuyết không quá hiếm hoi trong thơ văn cổ, mà nhiều phần là do ảnh hưởng của nền văn hoá phía bắc. Tượng trưng cho cái gì trắng trong trong sạch lắm.
Biết vậy, để thấy, đem chữ tuyết đặt cạnh chữ hoang là cả một xót đau không nhẹ.
Hắn, dù sao, cũng có chút gì chung chung với tác giả, hay nhân vật, hay hoàn cảnh Tuyết hoang. Những ngày lưu lạc xứ Đông Âu ấy. Để dù chưa đọc đã cố tìm mua ...
Mặc dù, hắn, chỉ là hạng giá áo túi cơm, may mắn được hưởng điều kiện sống vừa đủ. Nên, không phải bươn chải, chỉ biết học, rồi cuốn gói về nhà. Còn lâu mới biết thế nào là soái, hạm, ...
Bây giờ, bạn bè hắn, không ít người đã tìm được sự ấm áp, bao dung ở quê hương thứ hai, thì niềm đau xót vẫn không dễ lành, khi nhìn về quê hương thứ nhất, thậm chí còn bị hăm doạ từ bỏ ...
Hắn, nếm trải thái độ của quê hương, gia đình, ngày trở về không như những gì hắn được dạy ngày ra đi. Giữa quê nhà bỗng thành câm lặng.
Có phải bởi thế chăng, hắn thêm thấm thía đồng cảm hai chữ tha hương ...
Thứ Hai, 16 tháng 6, 2014
Bất đồng
Lắm lúc, xem phim, cứ nghĩ, những tranh cãi nội bộ không biết sẽ đi đến đâu nếu kẻ thù không đột ngột tấn công.
Thường, cuộc chiến sẽ giải tỏa, hoặc ít ra cũng tạm dẹp sang bên, những khác biệt giữa các quan điểm.
Khó hơn là, nếu không có cuộc chiến nào ...
Thường, cuộc chiến sẽ giải tỏa, hoặc ít ra cũng tạm dẹp sang bên, những khác biệt giữa các quan điểm.
Khó hơn là, nếu không có cuộc chiến nào ...
Thứ Bảy, 14 tháng 6, 2014
Tìm lại thời gian đã mất
Hơn 4 tiếng đồng hồ, sáng nay, trong lúc ngồi chờ đợi bảo dưỡng xe máy, hắn quyết định đọc những trang đầu tiên, Proust, Bên phía nhà Swann.
Không biết có logic không, khi đọc Tìm lại thời gian đã mất để giết thời gian. Và suốt quãng thời gian ấy, hắn chỉ đọc được có vài trang.
Không biết có lạ không, khi tiếp xúc với một văn phong luôn được cho là mới, khi nó được xuất bản lần đầu tiên cách nay đã hơn 100 năm.
Hắn không cảm thấy sự già cỗi của thời gian trong đó, mà cảm thấy sự đặc quánh của thời gian đang trôi. Không hiểu sao hắn cứ liên tưởng tới anh chàng dị nhân Quicksilver, làm đủ thứ chuyện trong khi thay đổi hướng của các viên đạn đã được bắn ra về phía đồng bọn của mình, khiến mấy người kia chưa kịp hết bàng hoàng thì loạt đạn đều đã trật mục tiêu cả.
Có lẽ thời gian đọc sẽ rất dài, vì độ đậm đặc thời gian ấy, trong hàng ngàn trang sách. Trở ngại chăng là cuộc đời trở nên quá ngắn, nhưng biết làm thế nào được ...
Không biết có logic không, khi đọc Tìm lại thời gian đã mất để giết thời gian. Và suốt quãng thời gian ấy, hắn chỉ đọc được có vài trang.
Không biết có lạ không, khi tiếp xúc với một văn phong luôn được cho là mới, khi nó được xuất bản lần đầu tiên cách nay đã hơn 100 năm.
Hắn không cảm thấy sự già cỗi của thời gian trong đó, mà cảm thấy sự đặc quánh của thời gian đang trôi. Không hiểu sao hắn cứ liên tưởng tới anh chàng dị nhân Quicksilver, làm đủ thứ chuyện trong khi thay đổi hướng của các viên đạn đã được bắn ra về phía đồng bọn của mình, khiến mấy người kia chưa kịp hết bàng hoàng thì loạt đạn đều đã trật mục tiêu cả.
Có lẽ thời gian đọc sẽ rất dài, vì độ đậm đặc thời gian ấy, trong hàng ngàn trang sách. Trở ngại chăng là cuộc đời trở nên quá ngắn, nhưng biết làm thế nào được ...
Thứ Sáu, 13 tháng 6, 2014
Binh bất yếm trá
Người Tàu có câu: Binh bất yếm trá (兵不厌诈), đồn rằng của Hàn Phi Tử. Nghĩa là, đánh nhau thì không ngần ngại gian dối.
Nhưng, thắng bằng gian dối, ... thì sẽ ra sao? Không thấy họ Hàn nhắc tới.
Có những người thua mà lưu danh muôn thuở. Lại có người được song tiếng xấu muôn đời.
Chưa kể rằng, thua lên cõi thiên đường mà thắng ngập trong địa ngục.
Sao không sống cho cao thượng hơn là tranh chấp được thua ...
Nhưng, thắng bằng gian dối, ... thì sẽ ra sao? Không thấy họ Hàn nhắc tới.
Có những người thua mà lưu danh muôn thuở. Lại có người được song tiếng xấu muôn đời.
Chưa kể rằng, thua lên cõi thiên đường mà thắng ngập trong địa ngục.
Sao không sống cho cao thượng hơn là tranh chấp được thua ...
Thứ Năm, 12 tháng 6, 2014
Maleficent
Một đứa con nít ăn cắp, dù đã được tha thứ và tin yêu, vẫn lớn lên thành một gã ăn cắp. Chỉ bởi một chữ Tham.
Gã đánh cắp lòng thương yêu, và để lại một thứ thật kinh khủng, lòng hận thù.
Cũng may, gã đã không đủ bản lĩnh lấy đi tất cả, nên cuối cùng mọi vật lại tìm được chỗ của chúng. Nhưng, đó là chuyện cổ tích ...
Gã đánh cắp lòng thương yêu, và để lại một thứ thật kinh khủng, lòng hận thù.
Cũng may, gã đã không đủ bản lĩnh lấy đi tất cả, nên cuối cùng mọi vật lại tìm được chỗ của chúng. Nhưng, đó là chuyện cổ tích ...
Thứ Hai, 9 tháng 6, 2014
Edge of Tomorrow
Bạn chết, và thấy mình tỉnh lại ở một thời điểm trước đó của cuộc đời.
Nếu không có phản ứng gì, đoạn đời đó cứ thế lặp lại. Live, Die, Repeat.
Tới lúc bạn thuộc lòng đến từng chi tiết kịch bản đoạn đời. Và bạn sẽ muốn thay đổi nó ...
Cũng không dễ dàng gì. Như khi bạn muốn thắng trong một trò chơi điện tử. Chết, chơi lại, chừng nào còn chưa hết kiên nhẫn ...
Hoá ra, đời cũng chỉ là một trò chơi. Trò đời.
Phũ phàng là, đời không như trò. Mà, cũng phũ phàng, là, đời là trò.
Nếu không có phản ứng gì, đoạn đời đó cứ thế lặp lại. Live, Die, Repeat.
Tới lúc bạn thuộc lòng đến từng chi tiết kịch bản đoạn đời. Và bạn sẽ muốn thay đổi nó ...
Cũng không dễ dàng gì. Như khi bạn muốn thắng trong một trò chơi điện tử. Chết, chơi lại, chừng nào còn chưa hết kiên nhẫn ...
Hoá ra, đời cũng chỉ là một trò chơi. Trò đời.
Phũ phàng là, đời không như trò. Mà, cũng phũ phàng, là, đời là trò.
Thứ Sáu, 6 tháng 6, 2014
Đảo (xong)
Hắn, nhiều khi thầm ước, giá, bỗng dưng biến mất, không để lại chút tăm tích nào, cả bạn bè cũng không nhớ đã từng có 1 người bạn ...
Nếu gặp NNT thì thôi rồi. Tư biết cách lôi ra từng số phận. Cho dù từ lúc sinh ra chưa được làm người cho đến khi chôn vùi vào đất vào nước thật sớm chưa kịp thành người chỉ là một quãng cơ cực ...
Xong.
Nếu gặp NNT thì thôi rồi. Tư biết cách lôi ra từng số phận. Cho dù từ lúc sinh ra chưa được làm người cho đến khi chôn vùi vào đất vào nước thật sớm chưa kịp thành người chỉ là một quãng cơ cực ...
Xong.
Thứ Ba, 3 tháng 6, 2014
Nhanh
- Người ta thì siêu xe sành điệu, mày thì cứ xe đạp cọc cạch ...
+ Siêu xe nhanh liệu quân TQ tràn vào chạy có kịp không?
- Thế mày bó tay chịu chết à?
+ Tướng giỏi đánh giặc ngoài ngàn dặm, giặc vô tới cổng rồi thì Lã Bố cưỡi Xích Thố đã hơn gì ...
+ Siêu xe nhanh liệu quân TQ tràn vào chạy có kịp không?
- Thế mày bó tay chịu chết à?
+ Tướng giỏi đánh giặc ngoài ngàn dặm, giặc vô tới cổng rồi thì Lã Bố cưỡi Xích Thố đã hơn gì ...
Thứ Hai, 2 tháng 6, 2014
Một chữ
Hôm trước đi trực về, anh lái xe than thở:
Dân ta thật giỏi, học thuộc lòng chữ Nhẫn, nhẫn nhịn, nhẫn nhục ...
Còn lãnh đạo thật dốt, có mỗi một chữ học mãi không thuộc, chữ Nhân.
Dân ta thật giỏi, học thuộc lòng chữ Nhẫn, nhẫn nhịn, nhẫn nhục ...
Còn lãnh đạo thật dốt, có mỗi một chữ học mãi không thuộc, chữ Nhân.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)