Hơn 4 tiếng đồng hồ, sáng nay, trong lúc ngồi chờ đợi bảo dưỡng xe máy, hắn quyết định đọc những trang đầu tiên, Proust, Bên phía nhà Swann.
Không biết có logic không, khi đọc Tìm lại thời gian đã mất để giết thời gian. Và suốt quãng thời gian ấy, hắn chỉ đọc được có vài trang.
Không biết có lạ không, khi tiếp xúc với một văn phong luôn được cho là mới, khi nó được xuất bản lần đầu tiên cách nay đã hơn 100 năm.
Hắn không cảm thấy sự già cỗi của thời gian trong đó, mà cảm thấy sự đặc quánh của thời gian đang trôi. Không hiểu sao hắn cứ liên tưởng tới anh chàng dị nhân Quicksilver, làm đủ thứ chuyện trong khi thay đổi hướng của các viên đạn đã được bắn ra về phía đồng bọn của mình, khiến mấy người kia chưa kịp hết bàng hoàng thì loạt đạn đều đã trật mục tiêu cả.
Có lẽ thời gian đọc sẽ rất dài, vì độ đậm đặc thời gian ấy, trong hàng ngàn trang sách. Trở ngại chăng là cuộc đời trở nên quá ngắn, nhưng biết làm thế nào được ...
Thứ Bảy, 14 tháng 6, 2014
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
2 nhận xét:
"cảm thấy sự đặc quánh của thời gian đang trôi"
Coi chừng sa lầy trong "thời gian đặc quánh" nghen Lãn ông :D
Sa lầy thiệt đó :)
Đăng nhận xét