Chủ Nhật, 29 tháng 6, 2014

Tuyết hoang (hết)

Hắn, cắm đầu cắm cổ, hùng hục việt dã qua hơn 700 trang Tuyết hoang.

Buồn.


Thường khi đọc tiểu thuyết, hắn như làm quen với những nhân vật mới, với những cuộc đời đầy mâu thuẫn. Để rồi cuối cùng hiểu họ, thông cảm, yêu thương.

Lần này, hắn bước vào Tuyết hoang với cảm giác quen thuộc, đồng cảm. Nhưng rốt cuộc, nghĩ, nếu có gặp ngoài đời, hẳn hắn phải tránh xa nhân vật chính.

Mà, nhân vật chính ấy, cũng sẽ không thèm để mắt tới hạng người như hắn. Nói cho cùng, anh ta có người bạn nào không?



Có thể, chỉ vì tác giả đã cô quá đặc bao nhiêu mảnh đời vào một số phận chăng ...

Không có nhận xét nào: