Thứ Hai, 29 tháng 6, 2015

Terminator(s)

Chuyện kể rằng, sau Ngày phán xét, khi máy móc đã dùng chính những vũ khí do con người tạo ra và giao cho nó quản lý để bảo vệ con người tiêu diệt chừng một nửa nhân loại, thì cuộc chiến tranh giữa người (chính xác hơn là những người sống sót) và máy đã nổ ra. Cuộc chiến này có nguy cơ chấm dứt vào năm 2027 với chiến thắng thuộc về phe người, nhờ sự lãnh đạo tài giỏi của John Connor. Phe máy bèn chơi chiến thuật táo bạo, dù cho toàn bộ hệ thống máy chủ có bị người phá huỷ hay không, bằng cách đưa một kẻ huỷ diệt (terminator) trở về năm 1984, với mục đích giết chết một cô gái tên Sarah Connor. Nếu kẻ huỷ diệt này hoàn thành nhiệm vụ thì Sarah (sau đó) không thể sinh ra ... chính John, đồng nghĩa cuộc kháng chiến sẽ có một diễn tiến khác, không nhất thiết bi thảm cho phe máy ...

Tất nhiên, John (nếu đã tài ba đủ sức đánh bại máy như thế,) đoán được sự việc và quyết định cử Kyle Reese, cũng về năm 1984 để bảo vệ (sẽ là) mẹ mình, đảm bảo John (sẽ) được chào đời. Kyle (cho đến tận lúc hy sinh vì bảo vệ Sarah) dường như không hiểu vì sao anh ta lại được John lựa chọn cho nhiệm vụ khó khăn này.

Kyle vẫn thắc mắc như vậy, lần này trong Terminator - Genisys. Nếu nội dung là bảo vệ quá khứ để đảm bảo tương lai thì tại sao không thể thay đổi quá khứ để tương lai ... phức tạp hơn (?), hẳn các nhà làm phim đã nghĩ thế? Và thế là họ bèn kể lại câu chuyện cũ ... theo một cách khác, Genisys. Hehe hắn sẽ không spoil nữa.


Btw, năm 1984 là năm ra đời của bộ phim Terminator (phần 1, có thể gọi như thế). Sau này đã có thêm vài phần nữa, nội dung không mới, khi phe máy không cam chịu thất bại, tiếp tục gửi các kẻ huỷ diệt mới (kẻ sau mạnh hơn kẻ trước, theo đà phát triển của công nghệ - kỹ xảo điện ảnh), với mục đích tiêu diệt John (nếu đã không ngăn chặn được việc anh ta được sinh ra) lúc anh ta chưa kịp trưởng thành. Dĩ nhiên, John (thiếu niên) luôn được bảo vệ, những lần sau này là bởi những người máy mạnh mẽ không kém những kẻ huỷ diệt.

Đồn rằng, sau phần 1, nhiều người hâm mộ bộ phim (fan, theo cách gọi ngày nay) phản đối vì diễn viên cơ bắp Arnold Schwarzenegger, đóng vai kẻ huỷ diệt hùng mạnh, lại là ... phản diện. Vì vậy, những phần kế tiếp, Arnold, tuy vẫn cơ bắp hùng mạnh, vẫn máy móc khủng dưới vẻ ngoài như người, nhưng đã là ... phe ta, hihi.


Genisys, năm nay, nhân (máy) vật do Arnold thủ vai dường như bí ẩn hơn, già hơn (phải thôi, đã hơn 30 năm trôi qua, ông đã có thêm hàng loạt vai diễn nổi danh, đã từng làm thống đốc, đã có câu nói nổi tiếng I'll be back, ...), cùng Kyle bảo vệ Sarah, nhưng ông đã có mặt sớm hơn, nuôi dạy Sarah từ khi cô còn nhỏ. Mô hình ông bố bảo vệ con gái nhỏ, rồi thêm một chàng trai xuất hiện ...

Cuối phim Terminator 1984 (phần 1), Sarah mang bầu sau khi được Kyle bảo vệ (và anh ta bỏ mạng), đang lái xe và ghi âm lại cuộn băng dành cho con trai mình (sẽ là John) khi nó lớn lên, trong đó cô không quên tiết lộ cho con biết bố nó là ai ... Anh chàng John này, vào năm 2027 sẽ kiên quyết cử Kyle (chứ không phải ai khác) về năm 1984 để bảo vệ mẹ mình. Có điều, lần này (Genisys 2015), năm 1984 không còn giống năm 1984 của hơn 30 năm trước.

Ở năm 1984 thực sự, những diễn viên đóng vai Sarah và Kyle lần này còn chưa được sinh ra ... Kyle và Sarah quyết định du hành thời gian (đối với Kyle là một lần nữa, khi anh mới vừa trở về từ năm 2027), đến năm 2017. Những chuyến đi trong thời gian sẽ để lại cho họ nhiều quá khứ khác nhau, có những thời điểm chồng lên nhau, gặp lại chính mình ...



Còn hắn, bỗng nhiên, hắn mong đến năm 2027, không biết có gì mới chăng? Nếu thời gian không bị thay đổi, lúc đó hắn chuẩn bị về hưu, hihi ...

Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2015

dxf2gcode

Lưu lại vài dòng cho một ngày loay hoay.

Chả là hắn muốn nghiên cứu chút về quá trình CAM, chuyển từ CAD sang Gcode cho CNC.

Sau một hồi tìm kiếm, quyết định thử dxf to gcode. Tải Dxf2Gcode về thì hoá ra nó là python script. Máy đã có Python, nhưng vẫn không chạy được, no module named PyQt4.

Tìm được SIP, PyQt4 nhưng lại không tải được Qt. Cuối cùng phải chọn phương án cài Brew rồi bổ sung lần lượt Qt, SIP và PyQt4/5 qua Brew.

Trở ngại tiếp theo liên quan đến font với utf-8 sao đó. Khắc phục bằng file .bash_profile và khởi động lại máy (chỉ cần logout và login).


Vất vả là thế mà Dxf2Gcode hiện hình không có gì hấp dẫn. Thử lưu AutoCAD vào dxf để load xem sao thì phải theo version cũ rích LT12 mới thấy được gì đó.

Nhưng cái gì đó đem thử trong OpenSCAM thời quá thất vọng. Cũng có bóng hình vật thể, nhưng bị lược bỏ hầu hết.


Chưa biết vấn đề ở đâu ...

Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2015

Một chuyện trần tục

Nợ có nhiều kiểu. Nhưng nợ tiền bạc thì đích thực là một chuyện trần tục.

Tréo ngoe là ở chỗ, đôi khi trần tục lại đi xa hơn những gì vốn là nó.


Hắn cho hai vợ chồng anh chị quen biết mượn một khoản tiền. Anh chị làm kinh doanh, nói khi nào em cần thì báo trước cho anh chị 2 tuần.

Hắn cẩn thận báo trước thời điểm hắn cần 3 tuần, sau nhiều tháng (anh chị nói chỉ khó khăn trong khoảng 3 tháng). Hết 2 tuần như đã hứa, không một hồi âm. Chưa biết một điều đáng buồn đã bắt đầu, hắn vẫn tin tưởng vào lời hứa sẽ trả vào cuối tuần.

Tính rằng thứ Bảy, Chúa Nhật các ngân hàng không làm việc, hắn gọi vào chiều thứ Năm khi thấy vẫn im re chưa có gì. Câu trả lời là khất đến cuối tháng.

Vẫn tự an ủi rằng ai chẳng có lúc gặp khó khăn. Còn vô tư tư vấn rằng nếu anh chị thiếu vốn kinh doanh có thể vay ngân hàng.

Bây giờ thì số lời hứa đã nhiều hơn số đốt ngón tay trên hai bàn tay hắn. Dù hắn đã thông báo rằng phải vay gấp lãi suất cao vì việc cần. Rằng hắn đã hứa với người ta sẽ trả trong thời gian ngắn. Dù công việc kinh doanh của anh chị đang rất tốt.


Có lẽ cái oái ăm nằm chính chỗ đó: kinh doanh tốt khiến lòng tham "chiếm dụng vốn" nổi lên. Mà mọi lời hứa hẹn đều kết thúc trong im lặng. Hắn, phải là người tự gọi để hỏi, và để nhận lời hẹn mới.


Hắn có nhiều đêm mất ngủ. Không phải lo sợ gì, mà chỉ vì tức. Nhẽ tiền bạc quý hơn tình nghĩa, danh dự con người? Cho mượn tiền, tiền chắc không mất được. Song nhiều thứ quý hơn tiền thì đã mất thật rồi.



Mới biết, hắn chưa mất khả năng biết tức, chỉ là, không biết biểu đạt sự tức giận của mình ...

Thứ Hai, 15 tháng 6, 2015

Về nhà

Hôm nay trên đường giao ca về, anh lái xe hỏi thăm về quê hương. Hắn kể hôm rồi ra quê, vì có đứa cháu muốn nên mới đưa nó đến thăm bảo tàng thành cổ.

Lần đầu tiên vào đó, thấy hoàn toàn giống những gì hắn hình dung trước. Một thời đạn bom ...

Tình cờ có một đoàn khách cũng viếng thăm, nên được cô hướng dẫn viên dẫn đi giới thiệu. Cô gái xinh đẹp trẻ trung thuyết minh dõng dạc, về những cột mốc thời gian và những con số ấn tượng. Rằng thì là ngày nọ tháng kia, quân ta tiêu diệt bao nhiêu "tên địch" ...

Dường như, với cô, những "tên địch" ấy hoàn toàn vô tri vô giác. Không biết có giây phút nào cô nghĩ rằng những "tên địch" ấy cũng là con người? Thậm chí còn là đồng bào của cô, chỉ có điều họ đã chọn một lối sống khác ...

Chiến tranh đã xảy ra rồi, thì phần phán xét nó hãy để cho lịch sử. Ngày hôm nay, nghe cô nói, hắn như thấy, không chỉ đường về nhà còn xa lắm, mà, nhiều người vẫn còn chưa muốn trở về ...

Thứ Tư, 10 tháng 6, 2015

Câm lặng

Em đẹp quá mà lòng tôi buồn quá
Thấy em cười tôi những muốn làm quen
Nhưng lại nghĩ cuộc đời dâu bể
Biết chi nhiều lòng chỉ sầu thêm ...

Thứ Ba, 9 tháng 6, 2015

Những điều không nói

Ngành hắn, ngoài cái chuyện "mèo khen mèo dài đuôi", thì, ở các nước khác, nó cũng tầm thường thôi.

Ngu ngốc nhất là ở các cấp cao nhất, một thời gian dài bỏ bê để rồi đến lúc phải xây dựng lại gần như từ đầu thì cứ tưởng mình là ghê gớm lắm. Sau hơn 20 năm bắt đầu "tìm ra châu Mỹ" ...


Mà, châu Mỹ thì người ta đã phát hiện ra tự đời nảo đời nào rồi:

1. Xây dựng hệ thống, thiết bị.

2. Xây dựng con người, đội ngũ.

3. Xây dựng quy trình, hoạt động. Chính là kết hợp nhuần nhuyễn hai điểm nêu trên.


Thực tế:

1. Mua sắm nhiều thiết bị hiện đại nhưng không theo hệ thống, thừa máy móc mà lại thiếu chức năng. Tất nhiên, phải có nhiều phần trăm cho các cấp quản lý qua các dự án.

2. Tạo nên nhà trẻ trung ương, với đầy rẫy "con em trong ngành", một người làm cõng một đám ngồi nhìn và phá phách, chưa kể số phong bì các sếp kiếm được.

3. Hệ thống văn bản chằng chịt đến mức hầu như chẳng ai dám làm gì thực sự, chỉ để quân chém gió ngạo mạn và nguy cơ ngày một đến gần.


Ngẫm: Tự nhiên là tuy không học cũng biết đến những điều cơ bản đấy chứ. Có điều, biết, không phải để làm ...


***


Mấy hôm nay báo chí ồn ào chuyện một ông quan cận kề tuổi hưu xin "từ chức".

Những chuyện tưởng bình thường bỗng hoá thành miếng mồi ngon cho đám kền kền.

Vô tình hay hữu ý, xứ vốn có truyền thống "tạo ra anh hùng" lại tạo ra ... anh hùng, chắc không đến nỗi không biết anh hùng vốn không có thực, mà chỉ cốt cạnh khoé những kẻ chẳng làm nổi một ... con người.


Rốt cuộc, hoá ra, những kẻ không đáng làm người lại là rất ... tự nhiên.