"Mơ là rượu, đời thực là bã rượu"
(Lời viên tướng trong phim Đại Đường Huyền Trang)
Nhớ nhiều năm trước, đời hắn không hề có rượu. Tối đặt mình xuống là làm một giấc từ đầu hôm tới sáng. Tịnh không mơ mộng không tỉnh giấc, luôn dậy đúng giờ không bao giờ cần báo thức.
Không rượu thì không biết có bã rượu không, nhưng nếu có hẳn cũng êm dịu nhẹ nhàng ...
Rồi chẳng biết tự bao giờ, rượu bắt đầu xuất hiện. Nay thì không đêm nào không rượu. Người ta nói ngày ước làm sao đêm chiêm bao làm vậy. Rượu của hắn nặng nề, vụn vặt phá nát đêm trường, thường mang hình thức phi thực chuyển biến bất ngờ theo mô-típ phim ảnh.
Rượu rạc rời phải chăng cũng khiến bã rượu thêm phần mệt mỏi. Những cơn đau đầu vào buổi trưa xuất hiện dày đặc hơn ...
Bây giờ thì bã rượu cũng chẳng còn gì hay ho, thường khi trống rỗng.
Mới đây bạn bè đưa hình nhiều thầy cô giáo cũ mà sao thấy quá mịt mờ. Đến mức biết tên biết môn dạy vẫn không hình dung nổi ngày xưa thế nào ...
Vài ngoại lệ, như cô giáo dạy hoá, tất nhiên nhìn hình thì hắn không nhận ra rồi. Đến khi biết là cô Trang Điểm thì nhớ cô Điểm từng dạy lớp hắn (dĩ nhiên thời đó ít khi biết họ tên đầy đủ hihi). Hình như hồi đó cô là tổ trưởng tổ hoá, lại là giáo viên dạy giỏi nên được phân công dạy lớp hắn. Nguyên trước đó lớp hắn học cô Nội, khá thân thiết mà cô dạy rất hay. Nghe nói có ai đó cho rằng lối dạy của cô không phù hợp thi đại học, thế là cô bị đổi (?!).
Vẫn nhớ trò nghịch ngợm của T.P., trả lời cô Điểm nhận dạng khí a-xê-ty-len bằng cách thử xem chuối có chín không. Nếu là cô Nội, chắc chỉ một cái cốc vào đầu rồi thôi, nhưng cô Điểm xử lý như đó là một câu trả lời nghiêm túc ... Kết cục là những tiết học nặng nề ...
Anyway, có lẽ không nhớ nhiều do hồi đó hắn thực chả học bao nhiêu, hehe mải chọi ...