Chủ Nhật, 29 tháng 1, 2017

Xuất hành

Xuất hành đầu Xuân với Đường sắt Việt nam. Lý do là mùng Một các nhà xe chưa chạy mà ca trực thì mùng Hai.

Ghi nhận tàu khá đúng giờ. Trên toa ngồi khách ... nằm ngổn ngang. Những đôi chân gác tứ phía. Vẫn kiểu lộn xộn bảo nhau: ngồi đại đi đâu cần theo số ghế (?!).

Số ghế của hắn vãi đầy vỏ hạt hướng dương. Rất Tết. Hẳn là thành quả của văn hoá khách đi tàu và sự mẫn cán của nhân viên nhà tàu. Tự dọn chỗ ngồi cho mình.

Bổ sung thêm mấy nữ hành khách từ nước bạn (hay nước anh nước mẹ gì đó) phía bắc tràn đầy năng lượng phát ra qua đường âm thanh ngôn ngữ.

Anyway, chỉ là chuyện phụ, phải không? Vì cái chính là đã đi đến nơi về đến chốn.


P/S: Tình cờ thấy tử vi nói không nên xuất hành hướng nam. Nhưng, chẳng phải hành phương nam đã là định mệnh? Vì sử dụng dịch vụ đường sắt nên phải ngược ra bắc chừng 15km để đến ga lên tàu. Không biết đoạn đường ngắn này có được tính như xuất hành chăng, hihi.


P/S-2: Ca trực đầu năm, đặt 03 ván xì lác. Ván đầu thua, ván thứ hai thắng ván thứ ba hoà. Không tham, không thâm, nhỉ? Hehe.

Thứ Năm, 26 tháng 1, 2017

Bb

Bính Thân nhích dần về cuối.

Đinh Dậu đã ló trước thềm.


Hôm nay mọi người bắt đầu nghỉ Tết. Hắn cũng sắp xong ca trực cuối năm. Sáng sớm trời bỗng hửng nắng sau cả ngày hôm qua mưa có hơi nặng hạt.

Gấp laptop cất vào tủ. Lên đường về quê.


Chào núi. Hẹn sang năm gặp lại, hihi.

Thứ Ba, 24 tháng 1, 2017

Cà lăm

Tổng công ty hắn, vốn phần việc chủ yếu nằm ở công ty miền Nam, miền Bắc thì phọt phẹt còn miền Trung có cũng được không có chẳng sao (nghĩ ra nhiều đơn vị chẳng qua mục đích lợi dụng cơ chế).

Dĩ nhiên đám đầu sỏ vẫn phải đóng ở Hà nội. Và là dân làm chính trị, chúng tìm cách chuyển quyền lực về tay chúng. Thế nên mới có chuyện một công ty thành viên đóng ở Hà nội, bộ phận phía nam tương đương nhưng bị hạ xuống thành chi nhánh trực thuộc, và anh đứng đầu chỉ mang hàm phó (giám đốc). Người làm phó cho anh này, dân tình châm biếm gọi là "phó phó giám đốc", ra ngoài giới thiệu họ lại tưởng mình cà lăm.


Nay lại có chuyện ông kia bị cách chức "nguyên bộ trưởng". Nói gì thì nói, ổng cũng đã từng làm bộ trưởng 2 nhiệm kỳ, quá khứ đâu có thay đổi được. Tội nghiệp cho cơ chế quyền lực. Hắn nghĩ từ nay có thể gọi ổng là "nguyên nguyên bộ trưởng". Đúng là, chuyện cà lăm.

Thứ Bảy, 21 tháng 1, 2017

Nghỉ

Hai đứa xem như được tuyển vào công ty (ngày ấy còn gọi là trung tâm) cùng một đợt.

Có thể nói, nhờ bạn mà hắn được một chuyến du lịch nước Pháp.

Thế rồi thành đôi bạn cùng tiến suốt hơn 20 năm. Từ năm kia bạn đã yếu đi nhiều. Hắn cố gắng vực dậy mấy lần. Đến năm ngoái (2016) thì bạn nằm hẳn.


Hắn tự tay ngắt dây tiễn bạn.

Hôm rồi mọi người vui tất niên. Ăn uống nói cười. Chợt thấy bạn im lìm đứng trong góc phòng, cạnh những phế thải.




Oh mà có gì buồn đâu. Sinh thành suy huỷ vốn vòng đời. Bạn nghỉ. Hắn muốn như bạn mà chắc còn lâu mới được. Cười tiễn đưa nhau.

Bạn đi trước còn tôi ở lại
Công việc đời còn lỡ chút thôi ...
(xin lỗi cụ Tú Mỡ)


Thứ Sáu, 20 tháng 1, 2017

Kẹt xe

Sáng nay ra phố.

Hầu hết các tuyến đường trung tâm đều có dấu hiệu kẹt xe. Hay nói một cách chính xác là ùn chứ chưa tắc, hihi.

Làn ô tô xếp một hàng dài, phải 2-3 lần đèn đỏ mới đến lượt vượt giao lộ. Thế là ô tô lấn sang cả làn xe máy. Xe máy lên lề, lách ngang, vượt đèn đỏ.


Nói chung chưa đến nỗi trầm trọng. Nhưng chắc cũng chẳng bao lâu nữa.

Nhất là với các yếu tố truyền thống dân tộc: mua sắm xe riêng, chen lấn không nhường đường cho ai, và Tết. Hehe.

Thứ Năm, 19 tháng 1, 2017

Cuối năm

Cuối năm nói chuyện công ty.

Chính xác hơn là chuyện tổng công ty. Một công ty nhà nước. Đội ngũ quản lý bao gồm một kẻ đứng đầu và một lũ bỡ đợ.

Kẻ đứng đầu này, lúc trước chọn từ trong công ty. Biết việc, nhưng càng ngày năng lực càng kém do lối chọn theo ê-kíp dắt dây.

Gần đây, đánh hơi thấy hũ nếp, bên ngoài bắt đầu nhảy vào.


Gã đương nhiệm, lần đầu tiên lên chỗ hắn làm việc, không hề xem xét, không hỏi han người lao động, chỉ đứng trong phòng khách nói chuyện ... đồng phục. Hiểu hàng, một loại bàn giấy cơ hội làm chính trị.

Quả nhiên, công việc rối cứ rối thêm. Nhưng may đo đồng phục vẫn được tiến hành. Thấy lối đo láo toét, nhiều người đã biết sẽ là đồ công nghiệp theo size (với giá thửa riêng?).

Hôm qua nhận quần áo đúng như vậy. Hắn cười, đã đo riêng từng người sao còn chạy quanh lộn xộn đổi cho nhau là thế nào? Hahaha.



Công ty có lối cuối năm mới quyết toán lương. Thông thường cả năm người lao động chỉ nhận lương tạm, ước tính khoảng 85% con số năm trước đó.

Năm vừa qua, thực nhận trong năm chỉ nhỉnh hơn 50%. Có người biết được, đem tính thử thì thấy lượng tiền lương (cố tình) trả chậm đem lại lãi suất hàng chục tỉ đồng. Vào túi ai? Nhiều kẻ hay.

Nghe đồn rằng, ở HN (trụ sở tổng công ty) có rải truyền đơn. Vội vàng ra quy định về "giữ bí mật công nghệ" (!?!).



Lão già nơi núi nọ thở dài, biết mà vẫn xem, tấn tuồng láo ngày càng kệch cỡm ...

Thứ Tư, 18 tháng 1, 2017

Cầu chúc

Chiều nay hắn vô BigC. Nghe rộn rã các giai điệu Tết quen thuộc. Bỗng nhiên thấy hơi lạ lạ. Thì ra nhạc Việt lời Tàu.

Hắn không hiểu tiếng Tàu, đoạn nhạc ấy nếu lời Việt thì phải là thế này: tài lộc đầy nhà cháu con sum vầy ...


Chợt nghĩ, đầy nhà rồi thì cháu con về ở vào đâu ... hihi ... May mà (hay không may?!) nhiều thứ phải làm việc cật lực mới có được (chứ cầu với chúc không thì chẳng ra) nên người Việt có vẻ còn xa mới theo kịp thiên hạ ...

Cá tính

Chỉ vì va chạm xe máy, mấy bạn trẻ sẵn sàng rút dao đâm chém nhau. Chỉ khi đâm chết người, thậm chí nhầm người, xã hội mới rộn lên.

Còn những vụ gây sự, đánh lộn, chửi mắng, đe doạ, ... xem ra ... bình thường ở huyện.



Cháu hắn, thường xuyên được cả nhà khen ... cá tính. Đỗ đại học, được gia đình chiều ý thuê phòng ở riêng một mình.

Lớp, trường phản ảnh với phụ huynh một số việc, vẫn cho là nhỏ. Quên mất rằng, không nói chuyện được với đương sự mới phải tìm phụ huynh. Đến khi phụ huynh cũng không thể gọi điện thoại được mới tá hoả.

Câu trả lời bây giờ là ... không thích học. Tiếc rằng, điều đó không được nói ra trong điều kiện bình thường. Mà, chỉ được nói ra khi ... đã xảy ra nhiều chuyện.

Thứ Hai, 16 tháng 1, 2017

Già

Sáng nay tình cờ đọc 2 bài viết. Một nói về việc tìm gốc gác thông qua ngôn ngữ. Một nói về chữ Hán - chữ Nôm - chữ Quốc ngữ và văn học tiếng Việt.

Tự nhiên nhớ 2 câu thơ mà hắn rất thích. Có phải càng già càng thích không? Và có phải vì già mà cứ thường lẫn lộn?

Lắm lúc trong đầu ngân lên 2 câu bản gốc thì không nhớ ra 2 câu dịch mà hắn yêu thích là như thế nào. Lại có lúc nhớ 2 câu dịch cực hay của Phan Kế Bính thì không tài nào hình dung ra 2 câu gốc ra sao. Huhu.



世事悠悠奈老何
無窮天地入酣歌

Thế sự du du nại lão hà
Vô cùng thiên địa nhập hàm ca

Việc đời bối rối tuổi già vay
Trời đất vô cùng một cuộc say

Chủ Nhật, 15 tháng 1, 2017

Ai

Hắn, vẫn luôn dễ bị kích động bởi những giai điệu "đỏ" của một thời. Có lẽ, bởi vì chúng đã ngấm sâu vào tiềm thức không dễ phai.

Nhưng, nếu nói về lời, hay những đêm nhạc hoành tráng kiểu của nhạc sĩ P.T. thì lại thấy phản cảm vô cùng.

Phải chăng đó là những mâu thuẫn nội tại mà một vài thế hệ nào đó phải chịu?


Tự thấy hơi cực đoan, nhưng không thể không nhớ đến ông bố của chính nhạc sĩ, một trí thức Việt tài hoa nửa đầu thế kỷ 20, đã bị giết chết (một cách oan ức và mờ ám) bởi chính thế lực mà ông hết lời ca ngợi.

Liếc qua cách đưa tin của vtv, hiểu rằng đêm nhạc không đơn giản như bao đêm nhạc khác ... Một khán giả (lớn tuổi) được phỏng vấn đã hào hứng "một bài hát của ông còn hơn cả một sư đoàn, nó thôi thúc bao người ra trận ...".

Bỗng nhớ (lại nhớ!?) bài thơ nằm trong di cảo của Chế Lan Viên (trí thức, khó vậy thay!!!):

Ai? Tôi!

Mậu Thân 2.000 người xuống đồng bằng 
Chỉ một đêm, còn sống có 30 
Ai chịu trách nhiệm về cái chết 2.000 người đó? 
Tôi! 

Tôi - người viết những câu thơ cổ võ 
Ca tụng người không tiếc mạng mình 
trong mọi cuộc xung phong. 
Một trong ba mươi người kia ở mặt trận về sau mười năm 
Ngồi bán quán bên đường nuôi đàn con nhỏ

Quán treo huân chương đầy, mọi cỡ, 
Chả huân chương nào nuôi được người lính cũ! 
Ai chịu trách nhiệm vậy? 
Lại chính là tôi!

Người lính cần một câu thơ giải đáp về đời, 
Tôi ú ớ. 
Người ấy nhắc những câu thơ tôi làm người ấy xung phong 
Mà tôi xấu hổ. 
Tôi chưa có câu thơ nào hôm nay 
Giúp người ấy nuôi đàn con nhỏ 
Giữa buồn tủi chua cay vẫn có thể cười.

Thứ Bảy, 14 tháng 1, 2017

Tất niên

Tổng thống mới đắc cử của USA có vẻ đang tập trung vào một nền kinh tế hùng mạnh.

Khác với một "chủ nghĩa" nọ "làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu". Nôm na là chúi mũi vào lo chia miếng bánh. Dường như quên mất rằng việc đầu tiên là phải làm ra cái bánh đã.


Còn hắn, kệ mẹ, hôm nay cứ "tất" một cái "niên" đã. Dân vina mà. Không cần biết tân niên tới sẽ tăm tối ra sao. Hehe.

Thứ Sáu, 13 tháng 1, 2017

Collateral Beauty and La La Land

Collateral Beauty kéo hắn đến rạp bởi dàn diễn viên nổi tiếng. Giả sử không xem phim đó thì hắn sẽ dịch "collateral beauty" là gì nhỉ? Mà rốt cuộc xem rồi thì collateral beauty là gì?

La La Land thì trở nên nổi tiếng với Golden Globe Awards 2017. Hai con người cá tính chia sẻ và giúp đỡ nhau. Cả hai đều đạt được ước mơ của mình. Điều khán giả tưởng, là họ đến với nhau, thì không phải.

Cá mập

Cũng không rảnh, chẳng qua ăn xong ngồi uống nước trước màn hình tv thì nghe thấy cụm từ trúc trắc trục trặc, gì gì mà "thông tư quản lý việc cung cấp thông tin công cộng qua biên giới" !!!???

Nôm na bằng cha mách qué, nói thẳng ra là chặn bắt nguồn thông tin trên internet, cho nó nhanh.

Vẫn biết rằng, thời nay, trên mạng, thượng vàng hạ cám, đủ cả. Nhưng liệu có rảnh hơi đâu đi bịt miệng người?


Xưa có câu, cây ngay không sợ chết đứng. Nay cứ mỗi lần có sự kiện gì là tự nó trở thành đáng ngờ khi các tuyến cáp quang lại ngẫu nhiên bị "cá mập" cắn đứt.

Rốt cuộc nếu có sự cố thật sự thì thanh minh thanh nga còn khó hơn tìm kẻ tung tin giả mạo vậy.


Mạng rùa bò, phim ảnh bị cắt xén. Buồn cười, gã cục phó gì đó lên tv nói về thông tư nọ, trớ trêu thay, lại được cha mẹ đặt cho tên gọi là "Tự Do" ...

Thứ Ba, 10 tháng 1, 2017

Ngon miệng

Trưa nay tự nhiên ăn cơm thấy ngon miệng. Hấp cơm mấy lát thịt luộc, cùng mấy lá xà lách chấm nước mắm.

Sáng đi trực về, ăn 2 trái chuối cũng thấy ngon chi lạ.


Chả là, cảm giác ăn ngon miệng đối với hắn dường như xa lạ. Lâu lâu mới gặp được một lần. Còn bình thường chỉ là cho xong nghĩa vụ với đời.

Rất phụ công người nấu. Và tự nấu thì dựa trên sự đơn giản. Nhanh, gọn, ít phải dọn rửa. Lấy đó làm ngon.

Luôn bị ức chế khi thấy nhiều đồ ăn, hoặc món cầu kỳ phức tạp. Khổ.


Không biết có phải do ngày làm việc quần quật hôm qua? Rát hết tay với đống cáp điện. Mỗi lần ngồi xuống đứng lên là hoa cả mắt.

Tối tưởng ngủ ngon lại cứ thao thức với những phương án sửa sai sót. Sáng 5h mở mắt tỉnh rụi.

Hay tự hôm nay? Bỗng nhiên thấy trăng chiếu qua giếng trời, sau cả mấy tháng trời mưa ròng rã.


13 tháng Chạp.

Thứ Hai, 9 tháng 1, 2017

Hiến

Hiến - (động từ) - Cho, dâng thứ quý giá của mình một cách tự nguyện.


Hiến máu bắt buộc (vina bộ y tế) nghĩa là ... nghĩa là ... nghĩa là ...


Máu, quý giá, chừng đúng rồi. Nhưng còn hiến? bắt buộc? phải sửa tự điển ư?


Xưa nay có hiến máu rồi, hiến máu nhân đạo. Cũng có bán máu nữa. Nay bộ y có ý bắt buộc, để khỏi mất công tu sửa tự điển, gọi là thuế máu, nên chăng?

Chủ Nhật, 1 tháng 1, 2017

BRT

Đầu năm nói chuyện mới. (Mới này là mới ta chớ người chắc cũ mèm). Ấy là chuyện BRT ở Hà Nội. (Bởi Đà Nẵng cũng sẽ có, sớm thôi).

Nếu dành riêng một làn đường cho BRT, giả sử đường có 3 làn (đường lớn), thì BRT phải chuyên chở ít ra là 1/3 số người đi qua đoạn đường đó, nếu muốn giải quyết nạn kẹt xe. Nếu không ... (tự đoán).

Tàu lửa, chạy trên đường ray riêng, mà năm nào cũng dăm vụ va chạm với các phương tiện giao thông (và không chỉ giao thông) khác, nữa là ... (BRT không hoàn toàn cách ly như thế). Vậy thì tốc độ BRT xem ra ... (tự đoán).