Thứ Tư, 28 tháng 2, 2018

GS-TS

Người tài, trí thức, tự tài năng và kiến thức của họ sẽ nói lên tất cả.

Bất chấp quan điểm của người khác.


Thảng hoặc, họ cần chút danh, thì đã tự đặt mình dưới những "danh" đó. (Mà phàm ở đời, có "danh" nào không là "hão"!).

Tự đánh đồng mình với những kẻ mang cùng "danh" đó.

Tệ hơn nữa là chấp nhận khoác lên mình cái thước đo bẩn thỉu của những hội đồng này nọ ...

Thứ Ba, 27 tháng 2, 2018

Camera

Hôm nay nhìn thấy cùng lúc 2 ý tưởng. Về camera. Tương tự nhau. Thích cả 2. Một cho điện thoại, camera chỉ được ấn thò lên khi cần chụp hình. Một cho máy tính xách tay, camera ẩn dưới bàn phím và cũng chỉ được ấn ngẩng lên khi cần.

Cái camera điện thoại sẽ tiện hơn nữa nếu xoay được. Tha hồ selfie dưới mọi góc cạnh, khỏi cần camera trước.

Những người cẩn thận cũng khỏi dán camera chống hackers.

Lãnh đạo

Trong những ngày này, hắn đang đọc nhiều về bitcoin. Nơi những con người ưu tú đang cố gắng thoát khỏi những thể chế mang danh nhà nước.

Thì, như một sự trớ trêu đầy mai mỉa, hắn lại vẫn đang sống ở một xứ, mà, mọi người quen gọi các nhà quản lý và chính trị là ... lãnh đạo! Có phải vì cách gọi này mà nhiều người đã nhạo báng "xứ lừa"? (Chỉ có lũ gia súc mới cần người chăn dắt!).


Công ty hắn, cách đây nhiều năm đã có người từng nói rằng, là thành trì cuối cùng của chế độ bao cấp. Nay, trong quy chế trả lương mới nhất, đã ngang nhiên khẳng định rằng, những người quản lý phải được hưởng lương cao hơn người lao động.

Đó là còn chưa nói đến nghịch lý, mặc dù tuyên ngôn rằng trả lương theo công sức lao động, thì thực tế là trả theo vị trí chức danh. Bất kể, có những chức danh hầu như chẳng làm được gì, hoặc luôn không hoàn thành nhiệm vụ.

AI

Hắn đặt vé máy bay. Sử dụng email liên lạc gmail.

Hôm sau mở Google Calendar đã thấy các chuyến bay được lên lịch chính xác ở đấy rồi.


Về mặt sử dụng thì cực kỳ thuận tiện. Vừa thấy lịch làm việc rõ ràng, vừa được bạn Gúc nhắc nhở chu đáo. Mà mình không hề phải tự nhập to-do-list, thông tin lại khớp chính xác.


Tuy nhiên, hẳn bạn Gúc đã đọc email của hắn để làm việc này? Ở đây sẽ không có vấn đề bí mật cá nhân?





Trí tuệ nhân tạo, đại loại là thế.

Máy móc, ngoài những ưu điểm riêng của mình, còn có thêm một lợi thế, là được con người tin tưởng hơn, so với chính đồng loại của mình.

Thứ Năm, 22 tháng 2, 2018

Lì xì

Hiển nhiên hắn không định nói về thói quen bị biến tướng ở xứ lúa nước.

Đây là chuyện ở Singapore. Chính phủ "lì xì" người dân, và, nhiều người dân tỏ ra lo lắng.

Dường như là điều hiển nhiên, nhiều người dân xứ lúa nước phản ứng trái chiều với những lo lắng này. Dễ hiểu thôi, dân xứ mong cầu xin nhiều hơn lo làm việc.


Hắn, chỉ nghĩ, có tiền, không có cách sử dụng nào tốt hơn ư?

Thứ Hai, 19 tháng 2, 2018

Một chút nhìn lại

Lão đã tặng V mơ ước của mình. Đúng nghĩa tặng, không đòi hỏi. Và lặng lẽ ra đi khi thấy V quá nhút nhát cho một mơ ước.

Lão đem đến cho N mồ hôi, và đôi khi cả nước mắt. N trả công có thể nói là lão không phàn nàn gì. Nhưng công sức cũng chỉ là vật chất. Mà vật chất thì giới hạn. Và lão lại ra đi.

Lão những tưởng cùng với H tạo nên giá trị trí tuệ. Nhưng H chỉ dừng lại ở bìa rừng bí hiểm.


Bây giờ, lão chỉ nằm lười nhác trên cát vàng ngắm trời xanh. Ngắm xa xôi mà gần nơi cát bụi ...

Từ bỏ (tt)

Một nhà phê bình rất có thể sẽ nói về phép ẩn dụ trong câu chuyện khá ngắn của NNT. Rằng một đứa con từ chối hình hài do cha mẹ đúc nên. Từ chối cả cái tên, thờ ơ với cái họ ...

Lẽ ra, nỗi đau của người cha có thể giảm đi nhiều, nếu ông không nghĩ rằng mình tạo ra một di sản. Có người dường như còn nghĩ mình tạo ra một con vật cưng. Nhưng họ lại tạo ra một con người.

Một con người có giá trị không nằm trong hình hài, không nằm trong tên tuổi. Một con người, không phải là vật có thể dễ dàng sai khiến, dù là bởi kẻ tạo ra mình. Bởi vì, nếu không như thế, con người ấy, sẽ thật đáng buồn, thậm chí có thể không còn là một con người nữa ...





Họp lớp năm nay, những người bạn của hắn, băn khoăn về hướng đi cho những đứa con, đang ở ngưỡng cửa đại học. Hắn cười, chúng ta chỉ có thể ủng hộ và giúp đỡ, còn con đường đi là của chúng nó ...

Rồi lại nghĩ tới mấy đứa cháu ở nhà, chỉ say mê mỗi ... điện thoại với máy tính. Mọi việc, có ... bố mẹ lo.  Hỏi, sao không đến chơi nhà bạn? Sao không thấy bạn đến chơi nhà?

Không thấy tiếng nói của thế hệ trẻ. Thế hệ sẽ cai quản cuộc sống này ...

Chủ Nhật, 18 tháng 2, 2018

Từ bỏ

Lâu lắm, hắn mới lại đọc một truyện ngắn của NNT.

Chuyện một người cha có đứa con chuyển giới.

Tự dưng, hắn liên hệ với quê hương, trong đó có mẹ hắn.

Những người già không cam tâm với lối sống của con cái. Dù con cái đã lớn. Dù con cái đã già. Và luôn chiến đấu. Dù tuyệt vọng. Dù thiếu đi thậm chí cả sự cảm thông hay tế nhị tối thiểu.


Và những đứa con, trong trường hợp này, luôn cười độ lượng.

Cười, mà lòng xa cách ...

Thứ Bảy, 17 tháng 2, 2018

Chuông

Khen ai khéo đúc quả chuông to
Lấy gậy đánh vào, một chữ ... lo

Một ngày không được nhớ

Con không chê cha mẹ khó, chó không chê chủ nghèo.

Có dân tộc không dám nhắc đến lịch sử thì họ có tổ tiên hay không?

Có dân tộc luôn tự hào chiến thắng nhưng xem ra thất bại lớn nhất không đến từ một cuộc chiến ...


Sent from my iPhone

Thứ Sáu, 16 tháng 2, 2018

Chúc Tết

Đất nước sẽ giàu có không biết đến nhường nào nếu những lời cầu chúc trở thành sự thật.

Hoặc đất nước cũng sẽ giàu có không kém nếu người ta cũng làm việc cật lực như họ cầu mong.


Sent from my iPhone

Xuất hành

Trưa mùng Một thong dong thả bộ. Ra đến ga vừa sát giờ tàu chạy (giờ ghi trên vé). Thấy tàu đang vào ga trước mắt. Khỏi chờ đợi.

Hiển nhiên việc được nhà tàu khuyến mãi dăm phút trễ không có gì là lạ ở xứ này. Hôm nay những phút trễ ấy còn kèm thêm sự nóng. Như trong một cái lò giữa mùa hè.

Anyway, là toa có điều hoà nên tàu chạy thì đỡ. Chuyến đi thông suốt. Đích đến không quá nóng như nơi xuất hành.

Sent from my iPhone

Giao thừa

Thời khắc giao thừa, đau đầu quá thể. (Nghĩa đen chứ không bóng bẩy gì).

Sáng mùng Một nắng đẹp.

Hello năm mới!


P/S: Sáng mùng Một thử MFĐ thì thấy G2 nóng bất thường :-( WTF?!

Thứ Năm, 15 tháng 2, 2018

Tết

Ở đời, phàm cái gì là tốt thì phải cố gắng làm cho được. Những cái ấy gọi là mỹ tục.

Lại có cái là xấu thì phải cố gắng dẹp bỏ. Những cái ấy gọi là hủ tục.


Nay Tết đến ... À, chuyện này thì ... thật khó nói ...

Thứ Tư, 14 tháng 2, 2018

Chủ nghĩa

- Mày có theo một thứ chủ nghĩa nào không?

+ Đó chỉ là thứ để những thằng khốn nạn dùng đi lừa những thằng ngu đần. Tao nghĩ mình không thuộc loại nào trong 2 loại đấy.

Thứ Hai, 12 tháng 2, 2018

Xuân

Hôm nay 27 Tết ta, có lão già xuống núi và cưỡi xe máy xem hoa.

Phổ biến vẫn cúc và quất. Thấy được mỗi mai chậu là đẹp. Nhưng xem ra chẳng còn thời mai nam đào bắc nữa.

Xon xen giữa những cụm hoa là các bình hoa di động mải mê tạo dáng trước ống kính. Không biết định đọ sắc cùng hoa hay mượn sắc hoa để lưu chút xuân thì ...

Chủ Nhật, 11 tháng 2, 2018

Chuyện không mới

Chuyện này, nếu hắn nhớ không lầm, thì hình như hắn đã kể ở đâu đó.

Hồi đó hắn còn học ở bên Âu. Có mấy đồng hương người Việt kể cho tụi "Tây" (bao gồm cả sinh viên bản xứ và sinh viên nước ngoài) nghe chuyện vui. Về nguồn gốc loài người.

Chuyện rằng khi Thượng đế nặn ra loài người, ổng bỏ vô lò nướng. Mẻ đầu ổng nướng quá tay, cháy đen thui, ra người châu Phi. Mẻ thứ hai ổng dè chừng nên lại bị non quá, ra người châu Âu, trắng bóc. Mẻ thứ ba ổng đầy kinh nghiệm, nướng hoàn hảo, ra người Việt nam.

Hắn nghe chuyện phì cười. Không phải vì câu chuyện. Mà là vì hắn đã đọc chuyện này. Vốn là một câu chuyện của người Di-gan.


Xem ra, người Việt không chỉ giống người Di-gan ở nước da. Đen đen bẩn bẩn.

Người Di-gan đa số không có Tổ quốc. Họ sống du mục. Nay đây mai đó. Ngủ trong các lều trại. Kiếm sống bằng múa hát diễn trò mua vui.

Kiểu sống này ngày càng gặp nhiều khó khăn trong thế giới hiện đại. Nhiều nước ở châu Âu xây dựng các khu định cư cho họ. Nhưng hầu hết họ sống khá bẩn thỉu. Không muốn đi học. Và thường làm những nghề "hạ tiện" nhất để kiếm sống.


Hắn từng có một người bạn Di-gan. Một trong số ít ỏi học đại học. Ảnh nói dân tộc ảnh cho rằng họ được sinh ra để múa hát, không phải để lao động.

Dân Việt thì ngày xưa có câu "xướng ca vô loài". Nhẽ lại là một biểu hiện của "mặc cảm tự ti"? Vốn không hề ít trong lịch sử Việt. Cộng thêm ảnh hưởng nho giáo chăng?

Ngày nay, giới showbiz dường như "kiếm được" nhất! Chẳng phải nói lên dân tộc chuộng gì sao?


Nhưng, nói đi, cũng phải nói lại. Nói về di sản của người Việt, ngoài những sản phẩm sử dụng tiếng Việt đó ra, thử hỏi còn có gì nữa?


Nghĩ, thấy giông giống. Chỉ trễ hơn về mặt thời gian mà thôi ...

Đường đời còn lắm khó khăn

Tiếp tục bỏ đạo nói đời cuối năm.

Hôm rồi tình cờ nghe mấy bà chị nói chuyện giáo viên soạn giáo án. Rằng thực ra chỉ chép lại giáo án năm trước để đối phó, chứ soạn gì. Mà, cũng không dạy theo giáo án. Sau này, vất vả vì đổi mới liên miên.

Ngồi nghe chuyện, hắn nghĩ tới Pareto: 80% công việc là để giải quyết những vấn đề do tự mình sinh ra, chỉ có 20% thực việc mà thôi. Công ty hắn bây giờ ngập trong giấy tờ cũng chẳng khác gì.

Rồi bỗng dưng lại nhớ câu hát: "Thầy cô ơi em biết, đêm khuya em yên giấc, thầy cô còn soạn bài, chuẩn bị cho ngày mai, dạy chúng em được tốt, ..."


Một xã hội gian dối từ gốc rễ cho đến ngọn non ...


Không khỏi liên tưởng trường hợp HPNT.

Những ai có ân oán với riêng HPNT thì hắn không dám nói. Xem như đó là chuyện cá nhân. Nhưng với mọi người thì hắn nghĩ cũng không cần truy cứu lão ta đến từng hành động làm gì. Chỉ điểm chắc chắn không phải là tội lỗi lớn nhất của lão. Dù gì lão ta cũng đã phần nào nhìn nhận lại những lý tưởng một thời. Và thú nhận những dối trá bản chất trong lòng chế độ ...

Trách nhiệm, muốn phủi cũng không được. Bởi, càng phủi, càng dày thêm. Hơn 80, không biết HPNT có đọc những dòng của đồng chí đồng nghiệp một thời CLV hay không?


Mậu Thân 2.000 người xuống đồng bằng 
Chỉ một đêm, còn sống có 30 
Ai chịu trách nhiệm về cái chết 2.000 người đó? 
Tôi! 

Tôi - người viết những câu thơ cổ võ 
Ca tụng người không tiếc mạng mình 
trong mọi cuộc xung phong. 
Một trong ba mươi người kia ở mặt trận về sau mười năm 
Ngồi bán quán bên đường nuôi đàn con nhỏ

Quán treo huân chương đầy, mọi cỡ, 
Chả huân chương nào nuôi được người lính cũ! 
Ai chịu trách nhiệm vậy? 
Lại chính là tôi!

Người lính cần một câu thơ giải đáp về đời, 
Tôi ú ớ. 
Người ấy nhắc những câu thơ tôi làm người ấy xung phong 
Mà tôi xấu hổ. 
Tôi chưa có câu thơ nào hôm nay 
Giúp người ấy nuôi đàn con nhỏ 

Giữa buồn tủi chua cay vẫn có thể cười.

Thứ Tư, 7 tháng 2, 2018

Thời tiết

Hôm nay bỏ đạo nói chuyện đời. Không biết bởi cuối năm Tết đến, hay tại trời quá lạnh.

Lạnh thì hắn đã từng ở những nơi nhiệt độ thấp hơn rất nhiều. Cũng từng ở trong những hoàn cảnh phải mặc nhiều quần áo hơn. Nhưng nay vẫn thấy lạnh dù quần áo đủ đầy.

Mới khoảng 2 năm trước đây hắn còn hay nói, ĐN hầu như không có mùa đông. Năm nào cũng chỉ một áo khoác mỏng là đủ. Song, cũng giống như các cụ ở quê lúc trước vẫn thở phào mỗi năm khi hết tháng Tám âm lịch, rằng đã hết mùa bão lụt. Nay, dường như mọi sự đã khác.

Mà, thực sự thì, khác đã lâu. Cho nên mấy thằng đế quốc tư bản giãy chết suốt ngày ngồi lo biến đổi khí hậu. Có điều với dân xứ thiên đường ăn chưa no lo chưa tới thì ngày ấy vẫn còn rất xa xôi.

Mà, cứ đổ tội cho đói nghèo, chứ thực ra là vì vậy mới đói nghèo. Dân ta, tóm lại có một chữ: lười. Lười lao động. Lười suy nghĩ. Nghĩ hơi xa là ... mệt óc. Chưa nói đến khí hậu, miếng ăn hàng ngày biết bẩn đấy mà còn ... kệ.

Hôm rồi hắn gặp bạn sống ở châu Âu về thăm quê. Kể rằng giới trẻ bên ấy ngày nay sống rất vất vả. Với tương quan thời gian làm việc và thu nhập, nhiều bạn trẻ cả nam lẫn nữ đều phải chọn cuộc sống độc thân.

Bạn nghĩ xứ ta cũng vậy. Uh, cũng vậy, nhưng mới chỉ một số ít mà thôi. Đa số vẫn lê la ngoài kia. Và hài lòng. Và tự hào. Và hạnh phúc nhất nhì thế giới.

Người Mỹ, người Nhật đã lao động cật lực từ lâu. Và vì thế, họ có vị thế trên thế giới. Lục địa già châu Âu có nền tảng lâu đời, làm việc chất lượng cao, văn hoá phát triển, mà còn có nguy cơ bị bỏ lại phía sau. Thế giới phẳng, nếu tự chấp nhận kém cỏi, sẽ bị đẩy xuống còn kém hơn nữa.

Một dân tộc có tương lai đi nhặt rác cũng không xa gì ...

Thứ Sáu, 2 tháng 2, 2018

Ngày tốt

Mai là ngày tốt.

Đội tất niên. Xóm tất niên. N tất niên. Và, hắn, đi trực.


Ca trực sẽ không yên tĩnh. Vì, đội tất niên tại trạm.

Một ngày khác, sẽ phải ghé thăm N. Xem trụ sở mới, từ nay không còn phải đi thuê.


Năm cũ, đã hết chưa ...